Tôi thấy mình chỉ như đang tồn tại ở cuộc sống này
ảnh minh họa
Tôi 20 tuổi, sống ở Hà Nội và được mọi người đánh giá là nhiệt tình, năng động, có ngoại hình bụi bặm và lớn hơn so với tuổi. Còn về bản thân, tôi thấy mình là người thiếu kiên nhẫn, nghĩ được nhưng lại không làm được, cảm xúc của tôi luôn hiện lên trên mặt và chẳng bao giờ che giấu được ai, đôi khi nó ảnh hưởng sang cả những chuyện khác.
Từ nhỏ, tôi đã được bố mẹ bao bọc về mọi mặt nên cứ thế sống chẳng lo nghĩ cho tới khi học hết trung học phổ thông. Tôi giao lưu với khá nhiều bạn ở cấp 3 nhưng sau rồi cũng ít dần và tới giờ chẳng còn mấy ai, càng ngày tôi càng thấy mình sống nhàm chán. Hiện tôi vừa chia tay bạn gái được 2 tháng sau 3 năm gắn bó vì nhiều lý do, mặc dù cả hai vẫn còn nhiều tình cảm. Tôi luôn cảm thấy mình tội lỗi vì những năm cấp 3 và gần đây nhất là một năm trước tôi đã chơi cờ bạc, chơi mọi cuộc chơi và phá của gia đình tới vài trăm triệu đồng.
Quãng thời gian này, tôi thấy tồi tệ nhất trong cuộc đời từ trước tới giờ. Tôi luôn cảm thấy mình cô độc, cuộc sống không thấy niềm vui. Tôi đã cố gắng để sửa chữa những sai lầm trước kia để làm một người tốt, một người có ích cho gia đình và xã hội. Tôi luôn giúp đỡ mọi người xung quanh những việc rất nhỏ nhoi, những gì tôi có thể giúp, nhưng luôn có cảm giác không có ai muốn kết thân với mình, tôi cũng không biết vì sao nữa. Những viễn cảnh tốt đẹp mà tôi vẽ ra trong suy nghĩ luôn xuất hiện trong tôi hàng đêm, tôi luôn nghĩ về nó để cố gắng. Tôi tập gym cũng được gần một năm nay, đi học ngoại ngữ nhưng chưa tốt lắm. Tôi tự làm hồ sơ để đi du học Đài Loan và chỉ còn một tuần nữa là tới ngày phỏng vấn để có visa. Tôi luôn biết nếu cứ cố gắng thì cuộc sống sau này sẽ tốt nhưng tính tôi cũng nhanh nản rồi lại nhanh hết.
Gần một năm qua, tôi luôn làm mọi thứ một mình và chẳng được với ai, cứ mỗi đêm nhắm mắt là lại bao nhiêu suy nghĩ, những ảo tưởng, lo lắng, dự định việc làm trong tương lai lại ám ảnh khiến tôi rất mệt mỏi. Vài tháng nay trước khi đi ngủ, tôi trằn trọc mấy tiếng đồng hồ mới ngủ được. Đôi khi tôi cũng có những suy nghĩ tiêu cực khi mệt mỏi và muốn buông bỏ. Tôi rất muốn có thể đi du học để được trải nghiệm cuộc sống độc lập, được học hỏi và bắt đầu một cuộc sống mới. Tôi đã xác định tinh thần "học càng nhiều càng tốt, nhặt rác ra tiền cũng nhặt" trước khi đi. Chỉ là hiện tại tôi thấy mình quá đơn độc, thấy cuộc sống vô vị , hụt hẫng vì bạn gái cũ phụ lòng, sống cuộc sống như chỉ để tồn tại qua ngày. Đã lâu tôi chưa được nở một nụ cười đúng nghĩa. Tôi hiện giờ bế tắc, không biết làm sao để cải thiện tinh thần mình tốt hơn. Mong mọi người cho lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Article sourced from XALUAN.
Original source can be found here: http://xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=2255289