Tôi và anh yêu nhau, thật sự đã yêu nhau mất rồi. Tôi biết anh không phải là người đàn ông bay bướm nhưng vì sự chân thành và nhiệt tình của một người đàn ông từng trải nên xung quanh anh lại không thiếu những bóng hồng. Tôi lại chẳng phải là cô gái đặc biệt gì, ngoại hình không, giao tiếp không, chỉ biết sống thật lòng với mình, với người vì tôi biết rằng người ta không thể lựa chọn ngoại hình, xuất thân nhưng người ta có thể làm chủ cách sống của mình để buộc người khác phải yêu thương và tôn trọng.

Buổi đầu tôi không hề biết anh đã có gia đình và tôi cũng chẳng cần biết để làm gì, chỉ biết rằng trong mắt tôi anh là ngoại lệ, là người đáng để tôi đặt hết niềm tin, hi vọng, thế là đủ. Rồi tôi biết anh đã có gia đình – một gia đình đổ vỡ với người vợ chưa bao giờ hiểu và thông cảm, chia sẻ với chồng mình. Một gia đình có 2 đứa con ngoan và đó là nguyên nhân anh phải tiếp tục công việc và ngậm đắng, nuốt cay vì 2 niềm an ủi mà sống. Rồi khi trải qua biết bao thử thách, sóng gió, rồi khi tình yêu đã bắt đầu nhen nhóm, khi tôi không thể yêu ai khác ngoài anh và khi trái tim anh có chút rung động vì tôi thì “người xưa” của anh lại quay về!

Chị xuất hiện thật quá bất ngờ. Sao chị có thể làm anh đau khổ đến vô bờ bến, bỏ anh lúc anh cần chị và giờ đây khi bên anh đã có người yêu anh thật lòng, chị lại đột ngột quay về chứ? Tôi ghét chị, hận chị! Nhưng tôi là ai? Tôi không là gì của anh, tôi không sinh cho anh được 2 đứa con ngoan hiền đến thế, tôi không cùng anh trải qua ngọt bùi, cay đắng, trải qua (ít nhất là 10 năm) tình cảm vợ chồng nghĩa tình sâu đậm. Tôi vẫn là con bé cứng đầu và khờ daị, vụng về ở vùng đất nắng cháy da người mà thôi, tôi vẫn là tôi mà thôi.


Chị xuất hiện thật quá bất ngờ. Sao chị có thể làm anh đau khổ đến vô bờ bến, bỏ anh lúc anh cần chị và giờ đây khi bên anh đã có người yêu anh thật lòng. (ảnh minh họa)

Khi biết tin “chị ấy” quay về, tôi chẳng biết mình nên vui hay buồn nữa. Vui vì từ nay 2 đứa trẻ vô tội sẽ có người chăm sóc, cả anh cũng thế, sẽ có người nấu cho anh những bữa ăn đúng nghĩa “gia đình” mà bấy lâu anh thường khao khát. Nhưng sao lòng tôi lại cứ nhói đau, tôi thật sự mất anh mãi mãi chăng? Tôi đau khổ khi nhận được tin nhắn rằng anh xin lỗi, tất cả là vì 2 đứa con thân yêu nên anh phải rời xa tôi và những kỷ niệm ngọt ngào… Nhưng lòng tôi lúc nào cũng hi vọng anh mãi hạnh phúc vì hạnh phúc của anh cũng là hạnh phúc của chính bản thân tôi cơ mà.

1,2 rồi 3 ngày trôi qua, anh không điện thoại cho tôi, tôi cũng không muốn chủ động nhắn tin hay điện thoại gì cho anh. Đã bao lần cầm chiếc điện thoại lên muốn điện thoại hay nhắn tin hỏi anh có khỏe không, cuộc sống anh thế nào nhưng lại thổn thức mà đặt chiếc điện thoại xuống vì tôi chẳng biết phải nhắn gì và nhắn như thế nào? Còn nếu điện thoại mà gặp “chị ấy” thì biết nói gì bây giờ?

Anh và tôi lại gặp nhau, tôi muốn ôm chặt lấy anh để mãi mãi anh là của riêng tôi nhưng dường như giữa tôi và anh có một khoảng cách thật xa xôi, đi hoài mà chẳng thấy đích, biết đi đường nào để quay về như ngày xưa - ngày tôi vô tư lự đi bên anh. Anh lại nói anh yêu tôi và chẳng hạnh phúc khi chị ấy quay về. Tôi tin anh vì nhìn vào đôi mắt anh, vào tận đáy lòng anh thì tôi biết cuộc sống anh hiện tại vô cùng bất đồng. Tôi phải làm sao để chia sẻ với anh đây? Ước gì mọi đau khổ, lo lắng và phiền muộn của anh cứ dành hết cho tôi để anh, gia đình anh và những đứa trẻ vô tội kia được sống một cuộc sống hạnh phúc, có tình thương của cả cha lẫn mẹ, thứ tình cảm cao quý, thiêng liêng mà tuổi thơ chính tôi đã được tận hưởng.

Thế nên, tôi không đành lòng, không nhẫn tâm cướp đi cha mẹ của những đứa trẻ vô tội ấy. Tôi sẽ chấp nhận đến bên anh, yêu thương con anh khi chị không quay về. Nhưng mọi sự đã khác, tôi phải rời xa anh thôi vì anh là chồng của chị. Tôi mãi mãi chẳng là gì, không danh không phận, chỉ là kẻ yêu anh một cách chui lủi ê chề mà thôi.

Thai Huyen - Tổng hợp từ Internet

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Aus Solar Energy Group Vùng: Noble Park North. Phone: 0415 933 135
Xem thêm