Shannon Wright, Alexandra, 8 tuổi, và Christian, 4 tuổi.  Photo: Penny Stephens
Thay vì nói “stop”, Christian lại nói là “top”. Khi cố gắng nói từ “button”, em lại nói thành “utton”.
Christian đã khóc và giận dỗi trong những năm tháng chập chững biết đi của mình, và cảm thấy nản lòng khi ba mẹ không thể hiểu được em.
“Christian không thể nói được các từ ngữ,” bà Shannon, mẹ của em cho biết. Để không phải xấu hổ vì bị hiểu lầm, Christian nói rất ít ở trường mẫu giáo. Trong một dịp hiếm hoi khi Christian nói một hoặc hai từ, những đứa trẻ khác đã bỏ đi và cảm thấy không hiểu.
Lúc đầu, trường mẫu giáo của Christian không phát hiện rằng em bị rối loạn ngôn ngữ. Nhưng bà Shannon, người từng bị chứng đọc khó và có vấn đề về ngôn ngữ khi còn trẻ, biết chắc rằng con trai bà đang bị rối loạn ngôn ngữ và đã tìm một chuyên gia trị liệu ngôn ngữ để kiểm tra.
Bà Shannon đã kêu gọi trường mẫu giáo chăm sóc con trai bà nhiều hơn, do đó các nhân viên trong trường đã khuyến khích Christian học lại một năm, và tăng cường các buổi trị liệu bằng âm nhạc và nghệ thuật cho em. “Họ đã làm hết sức mình,” bà Shannon nói. “Nhưng tôi biết rằng nếu tôi không lên tiếng, vấn đề của con tôi có thể bị bỏ qua.”
Các bậc cha mẹ như bà Shannon đang phải đối mặt với một thực tế khắc nghiệt rằng: nếu chứng rối loạn ngôn ngữ của con cái họ được quan tâm ở trường mẫu giáo và tiểu học thì cuộc sống của chúng có thể sẽ thay đổi mãi mãi. Việc phớt lờ chứng bệnh này có thể khiến trẻ có nguy cơ học kém hơn những bạn khác, và bị các vấn đề ngôn ngữ và lời nói trong thời gian dài.
Tuy nhiên, một nghiên cứu mới được đăng trên tạp chí “Australasian Journal of Learning Difficulties” cho thấy gần 1/3 giáo viên mầm non ở Úc phớt lờ chứng rối loạn ngôn ngữ, còn thường gọi là rối loạn ngữ âm ở trẻ.
Nghiên cứu đã kiểm tra 157 học sinh mẫu giáo đến từ các trường mẫu giáo và trung tâm chăm sóc trẻ ở Victoria và NSW. Kết quả cho thấy hầu hết phụ huynh đều xem giáo viên mầm non là “người tư vấn chính” về sự phát triển của con cái họ.
Phụ huynh thường chờ đến khi giáo viên mầm non khuyến cáo khi phát hiện vấn đề ở trẻ rồi mới tìm đến chuyên gia trị liệu ngôn ngữ. Tuy nhiên, nghiên cứu chỉ ra rằng nhận định của phụ huynh về các vấn đề ngôn ngữ của trẻ chính xác đến 88% các trường hợp, trong khi nhận định của giáo viên chỉ đúng 71%.
“Nghiên cứu này ủng hộ quan điểm thường thấy rằng nhận định của phụ huynh thường chính xác và là cơ sở vững chắc để xác định và chẩn đoán các vấn đề về ngôn ngữ và lời nói của trẻ,” nghiên cứu kết luận.
Những kết luận này “làm tăng mối lo ngại về việc phụ huynh có nên dựa vào giáo viên mầm non của con mình để được tư vấn trước khi tìm kiếm lời khuyên từ các chuyên gia bệnh lý ngôn ngữ.”
Chứng rối loạn ngữ âm thường xảy ra trong những năm tháng đầu đời của trẻ và liên quan đến những vấn đề về thính lực, nhận biết và cấu tạo âm thanh trong lời nói. Những người mắc bệnh thường khiến người khác không hiểu được, và điều này có thể dẫn đến các vấn đề về quan hệ xã hội.
Nghiên cứu cho thấy đây là một trong những “chứng rối loạn truyền thông” phổ biến nhất (bao gồm tất cả các vấn đề về ngôn ngữ và lời nói), và ảnh hưởng đến 13% trẻ em ở độ tuổi đi học ở Úc.
Kim Phung - Viet Times Australia (Published by Adpro Media P/L)

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

MRC North West Vùng: St Albans. Phone: 1300 676 044
Xem thêm