Thèm lắm một buổi chiều vu vơ rủ lũ bạn đi hẹn hò như ngày còn trẻ
Em nhớ, lúc còn chưa bước vào cuộc sống hôn nhân, mỗi tháng tụ tập bạn bè một hôm, ăn uống, hát hò, cà kê đến nửa đêm mới về nhà, cảm giác bao nhiêu căng thẳng công việc đều bị cuốn đi hết, giờ thì khác, mỗi ngày tan sở đều quay về với cuộc sống có cảm giác tẻ nhạt, buồn bã.
Anh vẫn đều đặn tụ tập bạn bè, anh không bị những trói buộc giống như em, không phải ngại ánh mắt mẹ chồng mỗi khi ra ngoài chơi, không phải lo lắng con đói, con mệt, không phải lo lắng nhiều chuyện như em,
Dạo gần đây em gần như trầm cảm, không biết mức độ đến đâu vì em không đi khám, chỉ cảm thấy mệt rất mệt với cuộc sống và cần "nghỉ phép" công việc làm mẹ, làm vợ một thời gian!
Em thèm lắm mỗi ngày cảm thấy mệt có thể nằm ôm gối ngủ quên ngày tháng vì mọi thứ đã có ba mẹ lo, thèm lắm một hôm đi tụ tập bạn bè không bị rối lên vì muộn rồi, con gái đang đứng ngoài ngõ ngóng mẹ chưa về!
Em thôi mua váy vóc quần áo, vì chẳng đi đâu nên mua không có dịp mặc, em thôi mua son phấn, vì cũng chẳng mấy lúc quẹt nên để dành tiền đó thêm cho con gói bánh.
Em thôi sở thích của bản thân vì muốn cho con thêm chút gì đó!
Hình như em sai rồi, em càng sống như vậy càng thấy mình mệt mỏi, hình như con và cả anh đều không cần em gồng mình lên như vậy, hình như cuộc sống của em càng lúc càng tẻ nhạt, hình như em sai thật rồi, đúng không anh?
Gần đây bạn em nhắn tin hỏi thăm đều vấp phải câu trả lời, dạo này tao rất bận, thực ra cũng bận thật, công việc thay đổi nhiều, báo cáo, công việc hằng ngày, công việc tồn đọng, em không thể làm việc qua trưa, thâu đêm như lúc chưa có chồng, lúc nào cũng thấy mệt mỏi vì một núi công việc vậy!
Thôi thì em sẽ thay đổi, sẽ dậy sớm hơn chút, sẽ chăm chút hơn tẹo, sẽ sống vui vẻ hơn, để cho bé con của em không phải nhìn thấy mẹ nó mệt mỏi mỗi ngày!
Em vẫn khuyên mấy nhóc đồng nghiệp, thôi em ạ, chơi chán đi rồi hẵng lấy vợ, lấy chồng, chị thấy lấy chồng xong thèm về lúc trẻ ăn chơi mà chẳng được nữa rồi!
Giờ em hoang mang quá, có lẽ em nên nghỉ phép vài hôm thật, nhưng có lẽ, cái em cần, là nghỉ phép trong tâm hồn, thôi lo lắng thái quá cho con, thôi gồng mình tưởng tượng những điều không thật, anh nhỉ?
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/myguu/969365276461333/guong-quay-cuoc-song-thoi-gian-nao-cho-ban-than-em-6zlKhxia2OH76.html