Thanh xuân của em, là anh, đã qua không thể lấy lại, thì thanh xuân còn lại, em phải tự mình vẽ lên màu xanh
ảnh minh họa
Mình đã bên nhau, trải qua cùng nhau bao buồn vui, giận hờn, mệt nhọc, cùng nhau xây đắp hoài bão tuổi trẻ. Sau nhiều điều như vậy, em càng thương một người nhiều hơn chính mình, nhưng người ta thì lại không hề muốn che chở cho em nữa.
Ngày mình yêu nhau, chưa một lần là “đúng thời điểm”. Em đã nhận ra điều đó nhưng vẫn cố chấp yêu anh, viển vông và mơ mộng. Anh, ngoài miệng nói rằng muốn có một tình yêu lãng mạn một chút, nhưng anh chưa bao giờ chủ động làm điều gì đó, dù chỉ là bất ngờ nho nhỏ cho em trong suốt ngày tháng bên nhau. Anh cũng biết được cảm giác khi mình thật sự cần có người chăm sóc, có người thương anh ở bên, anh đã ấm lòng thế nào, vậy mà em thì lại chưa một lần có cảm giác ấy. Những ngày mình giận nhau, khi em nhớ anh, ngồi nhìn chằm chằm chiếc điện thoại thì màn hình không sáng lên. Đến khi em mệt mỏi vì chờ đợi, em không muốn chờ đợi thì anh lại gọi điện, nhắn tin rồi tìm đến em, chờ đợi em. Vì còn thương nên em cho anh thêm cơ hội hết lần này đến lần khác. Vẫn tin rằng sau những tổn thương ấy, anh sẽ bù đắp nhưng chỉ có vết thương thêm nhiều.
Ngày mình chia tay, vì con tim em đã không còn đủ dũng cảm đón nhận bất cứ vết thương nào từ anh, em đã nói với anh những câu vô tình, mong rằng anh thật sự hiểu được em đã đau thế nào, mong anh suy nghĩ lại anh cần phải làm gì để níu giữ tình yêu này. Nhưng ngoài câu nói yêu em, ngoài câu nói không muốn chia tay, thì anh không làm gì khác. Vậy là buông tay.
Những ngày sau đó, em luôn âm thầm theo dõi từng dòng status anh đăng. Thì ra, anh chẳng buồn, dù chỉ một chút. Anh đi chơi hết với nhóm bạn này đến nhóm bạn khác để tìm vui. Anh chụp ảnh những nơi anh đến, những cô gái đi cùng. Anh còn khoe rằng anh chẳng lưu một chút gì của người yêu cũ. Vậy mà, em còn chưa đủ mạnh mẽ để thốt lên từ “người yêu cũ”. Ba chữ ấy như nhát dao, cứa vào tim em, em không tin mình đã là người cũ của nhau nhanh như thế.
Em còn nhớ cái cảm giác anh chạm vào tay em, mong em quay lại nhìn anh, rồi anh buông tay thật nhanh, quay đi…
Em còn ở nơi đây, vậy mà người lại đi quá xa, xa gấp đôi đoạn đường mình có nhau ngày nào.
Người con gái nào cũng chỉ muốn được thu nhỏ lại trong vòng tay của người con trai cô ấy yêu, và trước mặt cô ấy, anh là người đàn ông, chứ không phải cậu con trai.
Giờ phút này, anh cũng sẽ chẳng quay lại nữa rồi.
Lần cuối này, em dũng cảm đối mặt với mình, em còn yêu, còn thương anh rất nhiều. Nhưng chính tình cảm này làm cho em chết mòn hàng ngày khi cứ trông ngóng và hi vọng rằng anh cũng còn nhớ về em.
Ngày anh xa em, mọi chuyện đến với em, giống như là mọi thứ cùng sập xuống, đè nặng lên em, em chẳng thể đứng dậy nổi.
Nhưng vì anh còn sống, anh còn vui, vậy thì em cũng phải vui giống như anh. Thanh xuân của em, là anh, đã qua không thể lấy lại, thì thanh xuân còn lại, em phải tự mình vẽ lên màu xanh.
Bạn đang tìm dịch vụ về Siêu thị?
chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/lo-thuong-nguoi-khong-chiu-truong-thanh-Kk70jw82L6Lom.html