Thanh xuân của chúng mình đã được viết bằng rất nhiều mơ ước

14:00' 08-07-2020
Cùng nhau nỗ lực, cùng nhau nếm trải và cùng nhau đi qua mùa hè đầy những câu chuyện. Nhưng đó đã là câu chuyện mà những ai đã bước qua thời đại học như bọn mình đều hiểu, nó đã được gọi tên bằng thanh xuân. Thanh xuân của bọn mình đã được viết bằng rất nhiều mơ ước.

Vì có đứa bạn chợt nhắc nhớ đến ngày kỉ niệm ba năm ra trường nên thành ra khối đứa bạn khác lại chợt bâng khuâng, chợt buồn. Bâng khuâng một nỗi nhớ mang tên thời sinh viên. Buồn một nỗi buồn chẳng biết gọi tên là gì nữa.

Giờ này còn ai đang nhớ lại cảnh chúng mình cùng nhận bằng tốt nghiệp và cũng là ngày cuối cùng bọn mình đông đủ bên nhau. Ngày ấy trời xanh, nắng vàng và cây muồng hoàng yến thi nhau như những chiếc đèn chùm pha lê đắt tiền lấp lánh.

Thanh xuân đẹp nhất là những tháng ngày chúng ta được cùng bên nhau, được cùng sống và phấn đấu cùng vì một mục tiêu, cùng có chung một lý tưởng và đều mang trong mình một trái tim thuần khiết trong sáng nhất.

Giờ này ai đó mang tâm hồn đa cảm năm nào có còn khóc nhòe mắt khi nhìn lại bức ảnh chúng ta năm ấy đã cười và vô cùng rạng rỡ không? Có ai còn đang triết lý rằng ngày hôm nay sớm đã đoán biết trước và vì vậy chẳng có gì đáng nói cả. Có ai còn nhớ căn phòng kí túc hè năm ấy chúng ta vẫn cười mà đùa nhau rằng đó chính là cái lò luyện tiên đan chứ chẳng phải một căn phòng bình thường. Có ai còn nhớ buổi sáng bốn giờ ba mươi cùng nhau thức giấc gói vội ít cơm trưa cho nhau mang đi. Và có ai nhớ đường Láng với tiếng chim trong trẻo mỗi buổi sớm chúng mình từng đạp xe qua những hàng cây cổ thụ.

Lúc ấy bọn mình chỉ cùng nhau đạp xe vào thanh xuân thôi nhỉ. Cậu còn nhớ tớ từng thích hát bài ca “Vào hạ” mỗi lần cùng nhau đạp xe về kí túc lúc buổi chiều, khi đó ngoài phố còn đang như thiêu đốt bởi cái nóng kỉ lục của những ngày nóng cao điểm. Ấy thế mà thế giới dường như chia làm hai khi chúng mình cùng bước chân vào đến khuôn viên trường.

Những ngày đó đứa nào cũng bảo nhau trường mình đúng là ốc đảo giữa lòng sa mạc. Chẳng nơi đâu cây cối mát lịm bằng trường mình. Chẳng nơi đâu có thể ngồi dưới bóng cây lộc vừng trải khắp cả một con đường. Hình ảnh người nào đó nhàn nhã đọc sách rồi mơ màng nơi con đường lãng mạn, tưởng như không dễ thấy ở bất cứ đâu vào một ngày hè nắng nóng. Còn nhớ cả bóng áo trắng những sĩ tử đi thi năm đó nữa, nhớ cả khuôn mặt lo lắng đợi chờ của những bậc phụ huynh. Lúc đó bọn mình cũng chỉ thoang thoáng nhớ lại bản thân của năm tháng đi thi rồi cũng mỉm cười nói với các em “Chẳng mấy nữa sẽ được biết thế nào là đời sinh viên”.

Năm ấy bọn mình còn cùng nhìn nhau không nói gì khi cầm những tờ tiền lương làm thêm ướt đẫm mồ hôi và có cả những chua cay trong đó nữa. Rồi lại cùng nhau cười tươi khi lần đầu tiên trèo cổng vào sân vận động buổi tối để mà mạnh dạn uống những lon bia đầu đời, nằm dài ngắm nhìn bầu trời đêm trên cùng một thành phố.

Cùng nhau nỗ lực, cùng nhau nếm trải và cùng nhau đi qua một mùa hè đầy những câu chuyện. Nhưng đó đã là câu chuyện mà những ai đã bước qua thời đại học như bọn mình đều hiểu, nó đã được tên bằng thanh xuân. Thanh xuân của bọn mình đã được viết bằng rất nhiều mơ ước.

Ngày ấy, bọn mình có thật nhiều chuyện để nói với nhau, có khi đến hai giờ sáng vẫn còn đang kể say sưa một chuyện gì đó. Có ai còn nhớ ai đã ngủ giữa chừng mỗi khi ai đó kể chuyện? Có ai còn nhớ ai đã khóc thầm ướt gối khi đêm về nhớ nhà thương mẹ một mình và hai đứa em còn nhỏ? Có ai còn nhớ mối tình đầu tiên đã làm ai nửa đêm còn đọc thơ Xuân Diệu? Ai còn nhớ cơn bão nhiệt đới năm ấy làm rụng không ít trái xoài chín trên cây xuống trước sân nhà hiệu bộ. Và tối hôm ấy bọn mình đã không phải đi ném dép trộm xoài nữa. Ôi! Nhớ lắm.

Giờ này chúng ta của năm tháng ấy đã trở thành ba mẹ của một hoặc hai đứa con, đã có cho mình một mái ấm. Giờ này chúng ta còn ai vẫn đang chênh vênh tưởng rằng mình còn trẻ nên còn muốn đi đó đi đây. Giờ này chúng ta còn ai vẫn đang trụ lại thành phố để tiếp tục theo đuổi giấc mơ của mình. Và giờ chắc có ai đó cũng đã lựa chọn về quê để cho mình một hướng đi khác.

Cho tất cả những ai đã ổn định, đã đạt được điều mình mong muốn và cho tất cả những ai còn đang đi tìm con đường của riêng mình hãy thật mạnh mẽ.

Gửi cho tất cả chúng ta những kỉ niệm êm đẹp của quá khứ. Gửi cho chúng ta những gì nguyên sơ ban đầu nhất.

Và gửi cho tất cả chúng ta của ngày ấy sự kiên cường, để cùng nhau tiếp tục cố gắng theo những cách khác nhau. Hãy tiếp tục sống, tiếp tục ước mơ những ngày thanh xuân mà bọn mình đều ước mơ sẽ thành sự thật.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Central Skylights Vùng: Dandenong. Phone: 9999 1526
Xem thêm

Cung cấp và lắp đặt giếng trời Velux skylights, rẻ và đẹp tại Melbourne


Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/thanh-xuan-ay-chung-ta-co-cung-chung-uoc-mo-nw228041.html