Sự thật nghiệt ngã sau 49 ngày tôi hủy hôn với em

13:00' 10-11-2016
Tôi chết sững, điện thoại trên tay rơi xuống đất. Tai tôi nghe nhầm hay mẹ tôi nói nhầm vậy. 49 ngày em ư? Em đã chết. Không thể nào, trước khi đi, tôi vẫn còn cãi vã với em kia mà.

- Lấy được cô ấy, đời mày lên tiên rồi. – Cậu bạn vỗ vai tôi đầy ngưỡng mộ

Tôi mỉm cười. Tôi thì chẳng cần lên tiên, tôi chỉ cần có được một cuộc sống hạnh phúc, yên bình bên người con gái mà mình hết lòng yêu thương thôi.

Tôi và em yêu nhau đã được 3 năm và em sắp trở thành vợ tôi. Lễ ăn hỏi đã xong, chỉ còn đợi ngày đẹp để tổ chức hôn lễ thôi. Vợ sắp cưới của tôi kém tôi 4 tuổi. Người ta nói chúng tôi hợp nhau từ cái tuổi ấy. Tình yêu của chúng tôi chưa từng xảy ra bất cứ mâu thuẫn nào. Em không chỉ xinh đẹp làm nhiều người mê đắm. Em còn dịu dàng, ngoan hiền, hay giúp đỡ mọi người nên ai cũng yêu mến. Bố mẹ tôi ưng lòng em lắm, còn dặn tôi phải cố mà giữ, mà bảo vệ người con gái tốt như em. Bản thân tôi cũng ý thức được rằng nếu để mất em thì tôi sẽ phải hối hận cả đời.

Chỉ còn 1 tháng nữa thì hôn lễ của chúng tôi sẽ được tổ chức. Tôi đếm từng ngày, từng ngày một trôi qua trong chậm dãi. Nhiều lúc, tôi chỉ muốn bóc hết quyển lịch cho thời gian mau trôi đi để rước em về dinh. Thú thực với lòng là tôi sợ mất em ghê lắm. Nhưng rồi…

Dạo gần đây em cứ lạ lạ, sắc mặt xanh xao, vàng vọt hơn. Tôi lo lắng, giục em đi khám thì em nói rằng do em quá sốt ruột cho đám cưới nên mới như vậy. Tôi chỉ biết khuyên em bớt căng thẳng, thả lỏng tinh thần đi mà thôi. Ấy thế mà tối ngày hôm đó.

Điện thoại báo có tin nhắn đến, tôi nhấc lên xem thì đó là của em: “Em sợ chồng em biết lắm. Thôi tạm thời chúng mình đừng gặp nhau nữa”.

Giận điên người, tôi cho em hai cái tát trời giáng rồi tuyên bố hủy hôn. (Ảnh minh họa)

Mắt tôi tối xầm lại. Tôi không dám tin những gì mình vừa đọc được là sự thật. Không thể nào? Tin nhắn này, chắc chắn không phải là em nhắn cho tôi rồi. Lẽ nào em đã phản bội tôi. Phải rồi, thái độ lạ của em gần đây, sự lo lắng, mệt mỏi của em. Máu trong người tôi sôi lên. Tôi lao đến nhà em, lôi em ra hỏi cho rõ mọi chuyện:

- Cô giải thích đi, thế này là thế nào. – Tôi giơ cái tin nhắn thẳng vào mặt em

- Như anh nghĩ thôi. Em chán anh rồi, không muốn lấy anh nữa. – Em thẳng thừng, nét mặt tỉnh bơ

Giận điên người, tôi cho em hai cái tát trời giáng rồi tuyên bố hủy hôn. Tôi thật không ngờ, đằng sau cái lớp vỏ ngoan hiền kia lại là sự lẳng lơ, trơ trẽn đến như vậy. Trái tim tan nát, vỡ vụn, tôi đập vỡ tấm ảnh cưới treo trong phòng ngủ. Tất cả những thứ chuẩn bị cho em, tôi mang đi đốt, đi phá hết. Bố mẹ tôi can ngăn nhưng cũng không thể kiềm chế được cơn uất hận trong tôi đang thét gào. Một người con gái tồi tệ, trơ trẽn như em chẳng đáng để tôi yêu thương nữa. Tôi quyết định xóa số điện thoại, không gặp em nữa.

Tôi chuyển công tác, đến thành phố khác sống ngay trong ngày hôm đó đi để những mong tâm trạng có thể tốt hơn, để không phải nhìn thấy bộ mặt giả dối của em nữa. Tôi không về nhà vì công việc khá bận rộn và nỗi nhớ em, hận em khiến tôi không thể quay về. Ở nơi mới, tôi quen thêm được vài người bạn, trong số đó có vài cô gái rất khá, nhưng chẳng ai có thể làm tôi vui được như khi ở bên cạnh em. Chợt nghĩ đến em, tim tôi lại rỉ máu…

49 ngày sau cái ngày tôi đùng đùng tới nhà em tuyên bố hủy hôn…

Mới sáng sớm, mẹ tôi đã gọi điện. Tôi thấy kì lạ lắm. Bình thường có bao giờ mẹ gọi cho tôi vào buổi sáng thế này đâu. Tự nhiên, tôi thấy nóng ruột, khó chịu lắm. Nhấc vội điện thoại:

- Hôm nay 49 ngày cái Mai (tên của em) con có muốn về thắp hương cho con bé không?

Tôi chết sững, điện thoại trên tay rơi xuống đất. Tai tôi nghe nhầm hay mẹ tôi nói nhầm vậy. 49 ngày em ư? Em đã chết. Không thể nào, trước khi đi, tôi vẫn còn cãi vã với em kia mà. Không suy nghĩ nhiều hơn nữa, tôi đón xe về thẳng nhà em thật nhanh.

Màu tang tóc, đau buồn phủ kín ngôi nhà của em. Bố mẹ em thẫn thờ ngồi cạnh bố mẹ tôi. Trước mặt tôi, di ảnh em đang cười hiền, ánh mắt phảng phất nỗi u buồn.

- Đây là… Mọi người ai có thể nói cho con biết chuyện gì đang xảy ra không? – Tôi gào lên như kẻ điên

- Con bé nó phát hiện mình bị ung thư nên đã cố tình nhắn cái tin đó để con tới hủy hôn. Nó hy vọng, sự phản bội giả của nó sẽ khiến con hận nó mà nhanh quên đi nó để tìm hạnh phúc mới. Tâm nguyện của con bé là không được ai cho con biết về sự ra đi của nó. Con vừa đi công tác thì nó cũng không còn trên cõi đời này. – Mẹ em nghẹn ngào

Tôi quỳ gục, toàn thân run rẩy. Tôi hận mình, hận sự mù quáng của mình. Tại sao tôi lại không chịu tin tưởng vào tình yêu em dành cho mình cơ chứ. Em ra đi trong sự uất hận, thù hằn của tôi. Rồi để tôi khi biết chuyện phải ăn năn, giày vò, hối hận. Em có quá tàn nhẫn với tôi rồi không? Quên em, không có em, tôi biết sống làm sao, sống thế nào đây?

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về Tiệm rượu?

Steve's Liquor Vùng: Springvale Sth. Phone: 9708 2535
Xem thêm

Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale


Article sourced from XALUAN.