Sang nhà vợ sắp cưới chơi, tôi quyết tâm ở rể dù ba mẹ phản đối
Cách đây 3 hôm tầm 20h tôi đi làm về qua nhà Yến liền rẽ vào định rủ cô ấy đi ăn kem. Tôi không gọi trước vì cứ nghĩ Yến ở nhà. Yến ít khi ra ngoài vào buổi tối.
Đến nhà Yến thấy cửa chính mở nhưng không gặp ai trong nhà. Tôi gọi vài câu vẫn không có ai đáp lại. Tôi bấm điện thoại gọi Yến song cô ấy chẳng nghe máy. Đi quanh nhà định tìm Yến, tôi giật mình nghe được tiếng trong nhà tắm vọng ra. Đó là giọng của bố Yến.
Tôi và Yến định ngày cưới là 2 tháng nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi vội vã gõ cửa, lớn tiếng hỏi bác có chuyện gì. Bác thều thào: "Bác… đau quá…". Cửa chốt trong, tôi phải tông mạnh mới xông vào được. Tôi hốt hoảng khi thấy bố Yến ngã sõng soài trên sàn nhà, chân đau đến mức mặt mũi tái nhợt, bác đau quá không đứng dậy nổi.
Tôi vội vã gọi taxi đưa bố Yến đi bệnh viện. Taxi vừa đến thì Yến cũng về. Hóa ra cô ấy phải tăng ca làm nốt việc cho kịp deadline, lúc tôi gọi là cô ấy đang đi đường nên không nghe thấy chuông điện thoại. Chúng tôi vội vã đưa bác trai vào viện, cũng may bác chỉ bị rạn xương, tĩnh dưỡng một thời gian là khỏi.
Bố Yến nằm trên giường bệnh, cô ấy ngồi bên cạnh cứ nắm tay bố khóc mãi, xin lỗi ông vì không thể chăm lo tốt cho ông. Bố mẹ Yến chỉ có mỗi cô ấy là con, không còn người con nào khác. Mẹ Yến mất cách đây mấy năm rồi.
"Bố ơi con không lấy chồng nữa đâu, con ở lại với bố thôi… Con sẽ chăm sóc bố đến hết đời. Con đi lấy chồng rồi không về với bố được, nếu có chuyện như ngày hôm nay xảy ra thì con biết phải làm sao…", Yến nghiện ngào nói.
Bố Yến liên tục động viên an ủi con gái, nói rằng ông không sao, lần sau nhất định sẽ cẩn thận hơn, nhắc Yến chuyện trăm năm đại sự không thể coi là trò đùa được.
Đêm ấy tôi và Yến ở lại trông bố cô ấy, dù không cần hai người nhưng tôi vẫn muốn ở lại kẻo Yến tủi thân. Hôm sau cuối tuần về nhà, tôi nói chuyện với bố mẹ, bảo rằng sau đám cưới tôi sẽ ở rể nhà vợ. Ông bà vừa nghe đã nổi khùng mắng con trai té tát, bảo tôi muốn “chui gầm chạn”, ở rể là tự hạ thấp mình, bỏ qua tự trọng và sĩ diện.
Nhà tôi có hai anh em trai, anh cả và chị dâu đang sống cùng bố mẹ, họ đã có hai đứa con nhỏ. Nhà khá rộng vẫn còn phòng cho hai vợ chồng tôi, dự định ban đầu là hai đứa sẽ sống chung cả đại gia đình. Đó cũng là mong muốn của bố mẹ tôi. Ông bà bảo bố mẹ có nhà mà con cái lại ra ngoài thuê trọ còn ra thể thống gì, người ngoài sẽ đánh giá ông bà không tốt nên con cái mới không ở cùng.
Trong lòng tôi đã hạ quyết tâm sẽ sống cùng Yến ở nhà cô ấy cho dù bố mẹ có phản đối. (Ảnh minh họa)
Trước đó tôi không phản đối sắp xếp của bố mẹ, Yến cũng vậy. Nhưng sau chuyện bác trai bị ngã, cô ấy đã dần thay đổi suy nghĩ. Tôi thật lòng yêu Yến và thương bố vợ tương lai nên cũng không ngại ở rể. Ngoài chuyện để chăm sóc bố Yến tốt hơn, tôi thiết nghĩ hai vợ chồng sống với bố vợ sẽ thoải mái, đơn giản hơn rất nhiều so với cuộc sống chung cả đại gia đình đầy phức tạp đông người ở nhà tôi.
Tôi chia sẻ thật suy nghĩ của mình với bố mẹ nhưng ông bà vẫn khăng khăng phản đối. Bố còn nói không nhận đứa con trai là tôi nếu tôi cứ kiên quyết ở rể. Trong lòng tôi đã hạ quyết tâm sẽ sống cùng Yến ở nhà cô ấy cho dù bố mẹ có phản đối. Vì tôi thấy phương án đó thiết thực hơn, những gì bố mẹ tôi lo ngại chỉ mang tính hình thức, sợ sự đánh giá từ người ngoài mà thôi.
Nhưng tôi vẫn muốn xin mọi người ý kiến cho một giải pháp viện toàn hơn, để bố mẹ tôi hài lòng chấp nhận?
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/sang-nha-vo-sap-cuoi-nhin-canh-tuong-trong-nha-tam-toi-cai-loi-bo-me-quyet-tam-o-re-c391a552371.html