Sài Gòn rộng lớn là thế, sao lại chẳng có con ngõ nào chứa nổi những kẻ cô đơn?
Vì chẳng thể thương em khi trái tim còn đong đầy vẹn nguyên nên chẳng đủ dũng cảm ôm chặt em vào lòng, vì chẳng thể yêu em như tháng ngày còn xưa cũ nên chẳng đủ mạnh mẽ siết chặt tay em, rồi kéo em ra thoát ra khỏi những muộn phiền hàng đêm giấu kín. Ừ thì, em chẳng bao giờ nói ra một câu về "người cũ còn thương" kể cả khi anh gặng hỏi, nhưng đối diện anh mà mắt em lại ẩn chứa bóng hình ai đó khác. Người đã cũ rồi mà vẫn còn thương thì thật đau lòng phải không em?
Sài Gòn rộng lớn là thế, sao lại chẳng có con ngõ nào chứa nổi những kẻ cô đơn, như anh và như em vẫn còn mải miết lang thang trên đại lộ kí ức chưa nguôi. Đau đớn lắm, sao ta không lỡ vứt bỏ? Anh vẫn thường hay nhâm nhi một cốc espresso không đường đắng ngắt, chẳng phải anh là một người sành điệu thích vị đắng chát nơi đầu lưỡi của thứ cà phê Ý sang chảnh ấy.
Em biết không, khi người ta buồn thì người ta thường gây tổn thương đến bản thân cho vơi đi nỗi đau trong lòng, có lẽ anh thích vị đắng cà phê cũng vì thế, nhưng làm sao vơi được cả một bầu trời đắng ngắt trong tim. Anh nghe mãi một bản tình ca buồn du dương quen thuộc rồi gieo mình trong nỗi nhớ cơn "mưa đầu mùa" đôi lần rơi, anh ước ao.
Em thì vẫn mải miết gặm nhấm nỗi buồn mênh mông còn sót lại hôm qua, dẫu có rong chơi hết tháng ngày thì trong em vẫn toàn là nỗi nhớ nhung da diết, dẫu có cười nói yên vui thì tim em vẫn chất đầy hờn ghen "vô phép". Ta gặp nhau khi cả hai cô đơn nhất, nhưng hình như dòng đời quá vội vã kéo hai ta gần nhau, còn quá sớm để dũng cảm nắm lấy tay nhau mắc kệ những đau thương còn vẹn nguyên hình hài. Mà có khi lại là quá trễ, ta lỡ hẹn với nhau trong một ngày xuân đầy nắng, ta chẳng thể một lần trở thành nỗi nhớ da diết trong nhau, chỉ là mong manh một chút.
Hai ta rồi sẽ lại đến đúng điểm hẹn của riêng mình, em sẽ lại gặp người em thương đến đau lòng sót dạ, anh cũng tương phùng với một nửa yêu thương. Chỉ là nơi xa xôi ấy ta chẳng còn cùng nhau hiện diện nữa, sẽ chỉ còn là bến lỡ trong nhau, xem nhau như ký ức thiêng liêng những ngay yếu đuối. Cả em và anh sẽ chỉ còn là những nổi nhớ mong manh.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/nguoi-da-cu-roi-ma-long-van-con-thuong-uvJ5zvw6mCuHE.html