Đừng trách Pep vì ông muốn đặt dấu ấn của mình lên đội bóng mới, muốn thử nghiệm những phương án riêng. Nhưng cũng không nên lấy đó để phủ nhận sự xuất sắc của Dortmund trong trận tranh Siêu cup.
Hoàn hảo cũng phải thay đổi
Sự hoàn hảo không tồn tại, chỉ có những thứ tiệm cận đến nó mà thôi. Barcelona của tiki-taka kể từ năm 2009 dường như đã đạt đến một trình độ, một sức mạnh hoàn mỹ trong lịch sử, nhưng cuối cùng thì đó vẫn chỉ là một cao trào của một tiến trình phát triển như rất nhiều cao trào khác ở những giai đoạn khác, từ những đội bóng khác. Điều làm Barca đặc biệt không hoàn toàn là tiki-taka, mà là những siêu sao hạng nhất được sinh ra cùng một lứa – chuyện vô cùng hy hữu - những người vận hành lối đá đó, cộng thêm một chút may mắn để có tất cả những danh hiệu đưa họ trở thành biểu tượng.
Ngày hôm nay, các trụ cột của Barca già đi, xuống phong độ, nhưng cũng không mấy người tin một Barca đỉnh cao vài năm trước vẫn có thể “vô đối” ở thời điểm này. Rõ ràng họ vẫn có những yếu điểm, những hạn chế, nhưng hồi đó, trước một Barca được trang bị tối tân, có tầm vóc khổng lồ, mang một thứ vũ khí kỳ lạ sát thương cao lao tới, người ta thường bị hạ gục trước khi kịp nhận ra mình phải chiến đấu thế nào. Đó từng là “đội bóng ngoài hành tinh”, nhưng xét riêng ở Trái Đất thôi, thì họ cũng chưa thể là “hoàn hảo”.
|
|
| Giữ Bayern trên những đỉnh cao không phải là việc đơn giản. Ảnh: Internet. |
Mấy ai nghĩ Barca lại mau chóng “xuống thế” đến vậy trước những Real, Bayern, chỉ khoảng một năm trước thôi thì cũng không ai tưởng tượng đến một ngày Bayern thắng Barca 7 bàn không gỡ. Giờ đây, chính Bayern ấy lại tạm thay thế Barca ở vị trí được số đông xem là “cao” nhất trên mặt bằng thế giới, nhưng vị trí ấy rõ là không hề dễ bảo vệ, dễ duy trì, để có được một kỷ nguyên vượt lên như Barca là việc cực kỳ gian khó.
Bạn có thể thắng đội “được coi là mạnh nhất”, nhưng bạn lại thua đội “được coi là không mạnh bằng”, nhưng chỉ quãng đường vài năm mới khẳng định được một phong cách, một cánh làm bóng đá hiệu quả đến đâu. Để đá một kiểu, cùng một đội hình, cùng một chiến thuật mà thắng nhiều đối thủ mạnh khác nhau, thắng mãi thì không thể. Pep không sai khi cố gắng thử sức với những thay đổi, chỉ là chắc hẳn không ai cho phép ông hạ đội bóng xuống thấp hơn so với sức mạnh mà Bayern đang có.
Vai trò của Pep
Đã có hẳn một năm để Pep Guardiola nghỉ ngơi, nghiên cứu, xem xét tình thế, lựa chọn nơi làm việc phù hợp với bản thân. Không phải một MU với gánh nặng thay thế một tượng đài, với đội hình “tầm tầm” mà Sir Alex để lại. Cũng không phải Chelsea nơi sau ghế huấn luyện viên luôn “lấp ló” bóng công thần. Pep đã chọn đến Allianz Arena.
Jupp Heynckes đã tạo ra một Hùm xám tuyệt vời làm động lòng ngay cả fan của những đội bóng khác. Thứ năng lượng ồ ạt, mạch tấn công dồi dào, thông minh, chính xác của đội bóng xứ Bavaria là rất hấp dẫn với đa phần khán giả. Có gì đó rất sòng phẳng, quyết liệt, lạnh lùng mà vẫn không thiếu đi sự mềm mại, những phẩm chất rất “đàn ông” được ưa thích. May là thời gian hoàng kim của Heynckes chưa nhiều, may là ông không phải người quá giỏi “tạo độ bóng”, vì thế Pep với thương hiệu riêng cũng không phải quá vất vả ngồi lên chiếc ghế của người tiền nhiệm.
Dấu ấn đầu tiên của Pep là mua Thiago. Chẳng ai thấy Bayern “thiếu” một người như Thiago cả, trước khi Pep mua. Kế đó, ông nghiền ngẫm bố trí những sơ đồ mới, khuyến khích các cầu thủ chơi đa năng hơn, và dĩ nhiên, muốn dành một chỗ cho Thiago trong đội hình mà mình thường xuyên sử dụng. Tất cả đều không có gì khó hiểu hoặc sai lầm, chỉ có như thế Pep mới thực sự hiểu hết tiềm năng của những con người mà ông có trong tay.
Cứ cho là Pep phải có nhiều ngôi sao mới thành công được đi nữa, thì người Bayern cũng sẽ hài lòng nếu ông bằng những chính sách hợp lý, đưa đội bóng tiến đến sự “thống trị” như Barca ngày nào. Còn chuyện khi một bức tường đang chắc chắn, khít khao, thử rút viên gạch chỗ này lắp vào chỗ kia, gài thêm những viên gạch mới, có một chút lung lay cũng là điều không tránh khỏi.
Thất bại ở Siêu cup Đức cần được nhìn nhận khách quan, thẳng thắn. Pep cho rằng Dortmund đã có chút may mắn và không xuất sắc hơn Bayern, cũng có lý, nhưng với đội hình trị giá hơn hẳn, có 2 lần của 11 người để nhặt lựa, biến hóa, mà vẫn mong đối phương phải chơi hay hơn nữa để thắng thì có lẽ Pep đòi hỏi hơi nhiều. Ribery và Neuer có thể vắng mặt, song với một đội bóng lớn, một huấn luyện viên lớn, đó cũng không thể là thảm họa. Nên nhớ Real của Mourinho từng hạ gục Barca với đội hình phân nửa là dự bị, ngay mùa trước.
Ở bên kia chiến tuyến, Dortmund mất Goetze vẫn cho thấy sức mạnh tập thể và tinh thần chiến đấu không suy suyển, cái tài của Klopp ngày càng được chứng minh. Không bom tấn, không hút máu được ai mà chỉ toàn… bị hút, tự chắp cánh những tài năng mới, tuy hơi ngông và hơi “điên” một chút, nhưng chính nó giúp chiến lược gia người Đức tạo nên một đội bóng hừng hực, trung dũng dưới tay mình. Quả cũng có phần hơi “xui” cho Goetze, bởi anh ở đội vàng thì đội đỏ giành cup, sang đội đỏ thì đội vàng giành cup, lỡ mất hai danh hiệu trong đời.
Năm tới, “đội vàng” ấy sẽ tiếp tục cuộc đấu tay đôi trực diện cùng Bayern ở mọi mặt trận trong nước. Còn ở châu Âu, đảm bảo rằng không ai còn nhìn Hùm xám với con mắt của “ngày xưa” được nữa. Đội nào cũng ráo riết kiệm toàn đội ngũ, “trang bị súng ống”, họ đều nuôi những tham vọng lớn và coi Bayern là “tảng đá” phải trèo lên nếu muốn leo tới đỉnh cao Champions League. Làm vua khó lắm, giữ được ngai vàng còn khó hơn việc đột nhiên xuất hiện và giành lấy nó. Chưa ai bảo vệ thành công ngôi vương tại UEFA Champions League, và nhiệm vụ của Pep không gì khác, là biến Bayern thành đội bóng làm nên lịch sử.