Nghệ sĩ Lê Giang: ''Trấn Thành rất khó trong nghệ thuật, ai chưa quen sẽ không hiểu được đâu''
Giữa thời điểm Bố Già cháy vé, các diễn viên vẫn tất bật với lịch trình quảng bá trải dài từ Bắc vào Nam, chúng tôi đã kịp "tóm gọn" dì Lệ - Lê Giang cho một cuộc trò chuyện khá ngắn, chưa đủ đã nhưng vô cùng cởi mở. Khác với một diễn viên hài hoạt ngôn trên màn ảnh hay sân khấu kịch, Lê Giang trong buổi trò chuyện của chúng tôi có chút dè dặt ban đầu nhưng chỉ qua một vài câu hỏi, chị bắt đầu thoải mái hơn. Đó là một Lê Giang đầy hào hứng khi nhắc đến cậu em út Trấn Thành, nhưng ánh mắt lại đượm buồn khi được hỏi về người cha đã mất...
Nhiều khán giả vẫn nghĩ, những người chơi thân với Trấn Thành đều sẽ được Thành kéo vào dự án nọ kia nhưng mà theo tôi thấy, quan điểm của Trấn Thành rất rõ ràng, bạn là bạn, mà khi làm chung thì phải hợp vai mới chọn. Khác với bản web drama Bố Già, trong Bố Già bản điện ảnh, Trấn Thành phải xem kỹ người nào hợp vai. Trước khi Trấn Thành muốn giao một vai cho người đó, cậu ấy đã “đo ni đóng giày” rất kĩ. Cậu ấy biết cái gu của tôi như thế nào để lựa chọn. Chứ nói rằng 100% Trấn Thành chọn bạn bè để đưa vào phim thì tôi nghĩ không phải như vậy đâu, một phần là hợp với vai và còn phải đúng với nhân vật nữa.
Bản thân tôi đã đi diễn 35 năm nay rồi nên Thành thừa biết dù là vai bi, hài, ca nhạc, ca cổ... tất mọi thứ tôi đều có thể làm được. Cho nên là khi phân vai là Thành biết tôi làm được, và những vai Thành phân cho tôi, tôi đều biến hóa được hết.
Nghe nói chị đã từng khóc vì bị Trấn Thành la mắng trong quá trình làm phim?
Đúng rồi, Thành rất khó trong nghệ thuật, nếu như ai chưa từng làm việc với Thành thì chắc sẽ giận, sẽ buồn lắm và có thể là không hiểu cho Thành đâu. Đối với tôi, từ ngoài đời cho đến trong công việc, cả hai chị em đều hiểu thấu nhau nhưng đến khi ra phim trường, có những thứ Thành muốn tốt cho tôi, vô tình lại khiến tôi bị căng thẳng. Vì mọi người đều biết, điện ảnh rất khó, từ lời nói đến diễn xuất, rồi những cảnh quay cận, mọi ánh mắt, cử chỉ đều được khán giả nhìn thấy rất rõ.
Tôi cũng bị Thành la ngoài phim trường, mà không chỉ riêng tôi đâu, Tuấn Trần và rất nhiều người cũng diễn không vừa ý với Thành luôn. Thành sẽ chạy đi chạy lại và làm cho bằng được thì thôi. Tôi cũng là một người muốn “rớt nước mắt” vì Thành, nhiều khi lên xe đi về, tôi khóc và nói “Trời ơi, sao tự nhiên lại la chị như vậy...”, “Bực bội quá, không nói chuyện nữa”,... Nhưng khi về suy nghĩ lại, tôi nhận ra có nhiều cái Thành làm để tốt cho tôi thôi. Đến khi phim ra mắt, thấy bản thân diễn được như vậy thì vui lắm và biết là đứa em này chỉ thương mình thôi chứ không nặng nề, ghét bỏ gì. “Em muốn cho chị tốt, em muốn chị phải diễn được vai đó và chị phải diễn như vậy, như vậy” - đó là Trấn Thành.
Chị không đóng phim điện ảnh nhiều và nếu không phải Trấn Thành thì liệu chị có nhận vai Cẩm Lệ không?
Đâu có, tôi có tham gia rất nhiều phim điện ảnh nhưng trong Bố Già đất diễn của tôi nhiều hơn. Nói chung phim mà, nếu cảm thấy nhân vật đó hợp với bản thân thì tôi sẽ nhận còn Trấn Thành khi làm phim, nhân vật của tôi Thành đã suy nghĩ sẵn trong đầu nên chắc chắn nó sẽ hợp.
Cảm giác khi đóng cảnh tình cảm với một người đồng nghiệp thân thiết kém tuổi thế nào?
Ai cũng hỏi tôi câu này, ở ngoài đời là chị em, tự nhiên lên phim thành yêu nhau. Trong bản web drama, tôi vào vai người vợ, mọi người cũng lăn tăn nhưng câu trả lời là không. Khi đã vô phim, tôi nghĩ mình là vợ thật nhưng khi xả vai, thì Thành lại thành em tôi.
Với phiên bản điện ảnh, tôi vào vai một người yêu. Ở độ tuổi này, khi diễn chung với Thành - một người em út, kiểu diễn người yêu khá mắc cỡ và hơi khó. Vợ thì cam chịu không nói làm gì nhưng người yêu thì khác, tôi mà mắc cỡ với Thành gì nữa. Nên diễn vai bồ - một nhân vật yêu thầm Ba Sang, để trong lòng và hay mắc cỡ khó hơn làm vợ Thành rất nhiều.
Cũng có lúc tôi lo Trấn Thành ôm đồm quá
Trấn Thành là người mau nước mắt, vậy không biết trên phim trường có bao giờ chị hay các đồng nghiệp khiến Thành phải rơi nước mắt không?
Nói về nước mắt, Thành là một người sống quá tình cảm. Tôi là một đào cải lương vốn dễ khóc mà còn thấy Thành dễ khóc hơn mình nữa. Thành tình cảm quá và khi làm việc, Thành rất tập trung và lo cho tất cả.
Trấn Thành nhiều lần chia sẻ rằng cảm thấy nuối tiếc do ôm đồm quá nhiều việc trong phim nên không làm tốt vai diễn. Bản thân chị chấm cho Thành bao nhiêu điểm ở các vai trò trong Bố Già?
Đối với tôi, Thành là một người rất tài giỏi và khi Thành làm phim Bố Già, vừa là đạo diễn, biên kịch, nhân vật chính, sản xuất, nói chung là tất tần tật. Cũng may là có anh Đãng phụ về phần đạo diễn, cả hai cùng phối hợp với nhau. Riêng về phần diễn xuất, tôi đã quá tin tưởng Thành rồi. Có những lúc tôi cũng lo cho Thành, rằng em ôm đồm quá nhiều việc và sợ mạch của phim không liên kết với nhau, làm cho bản thân diễn viên bị khựng và không nối được cảm xúc. Nhưng Thành vẫn bảo tôi yên tâm, tất cả ở trong đầu em hết, cái nào không được em sẽ làm lại.
Sau lần hợp tác này, có một điều gì đó mới mẻ ở Trấn Thành mà lần đầu tiên chị nhìn thấy không?
Thành còn trẻ nhưng nhân vật trong Bố Già đã sáu mấy tuổi nên đây là vai diễn khá nặng. Thành chưa có con và Thành còn đang ở lứa tuổi hưởng thụ nên là tôi thấy Thành rất hay và biến hóa tốt, diễn nhân vật nào là ra nhân vật đó.
Có khi nào Trấn Thành tham khảo chị về cách diễn xuất? Vì dù sao chị cũng là một người mẹ rồi.
Thành không có hỏi vì ai cũng biết Thành là một người giỏi. Có thể Thành nhìn gia đình, nhìn bố mẹ, nghĩ lại quãng thời gian còn sống với bố mẹ để xem tuổi già như thế nào và rồi Thành có thể diễn nhân vật Ba Sang.
Hiện tại tôi hài lòng về mọi thứ
Đất diễn của mình ở bản điện ảnh ít hơn so với ở web drama và cũng ít hơn so với cả các nhân vật khác, chị có thấy thiệt thòi?
Phim này không phải dành cho Cẩm Lệ, mà là gia đình của bốn nhân vật Giàu - Sang - Phú - Quý cùng đứa con Quắn, cho nên nhân vật của tôi là nhân vật phụ thôi. Đất diễn của tôi ít hơn so với web drama Bố Già vì trong bản điện ảnh tôi chỉ là hàng xóm yêu thầm thôi mà.
Nhiều người nói Cẩm Lệ là nhân vật đáng thương nhất phim vì mãi chỉ là người ngoài cuộc, còn bản thân chị, ở ngoài đời sẽ chọn cách chủ động hay yêu thầm?
Tôi nghĩ là, ở ngoài đời, cũng có người yêu thầm như Cẩm Lệ, khéo khi còn chưa bao giờ có cơ hội được nói “Tôi là vợ ông này” giống như trong phim.
Còn với tôi thì cũng tùy theo trường hợp thôi, ví dụ như Cẩm Lệ, chí ít mỗi ngày còn được chăm sóc, gần gũi, thấy được tình cảm và chờ một ngày Ba Sang nói tiếng yêu, còn nếu để đeo đuổi mà yêu thầm thì chắc không có đâu.
Là một người mẹ, lại từng trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống hôn nhân, điều gì ở những người bố, người mẹ trong phim khiến chị đồng cảm nhất?
Tôi còn mẹ nhưng cha tôi mất hai mấy năm rồi. Lúc cha mất tôi mới 20 - 21 tuổi và hoàn cảnh lúc đó cũng khó khăn nên chưa lo được nhiều cho cha. Đó là lý do coi phim tôi cứ khóc hoài là vì tôi là một đứa con chưa thấu hiểu được cho cha nhiều. Tôi còn chưa hiểu lúc đó cha đang muốn gì và làm cái gì. Cha rất thương tôi vì tôi còn là con gái út trong gia đình có ba anh em. Tôi còn nhớ một lần sinh nhật khi tôi đang bệnh rất nặng, cha tôi vẫn tổ chức sinh nhật cho con gái. Có lần cha đánh tôi nhưng sau đó lại xoa ngay lập tức.
Khi xem Bố Già, tôi mới hiểu ra rằng mình chưa đền đáp được gì cho cha cả, bởi khi mà có điều kiện thì muốn có cha cũng là điều không thể rồi. Nên ai còn cha còn mẹ, thương đi, cho dù họ có lớn tiếng thì hãy cố kìm nén xuống. Tôi với mẹ vô cùng khắc khẩu và nói tiếng trước tiếng sau là gây lộn, nhưng từ lúc người anh thứ hai mất, tôi tự hứa với lòng có gì cũng phải bỏ qua vì giờ chỉ còn mình mẹ thôi. Phim Bố Già đã chạm vào tình cảm gia đình của tôi rất nhiều. Tôi cá là nhiều bạn trẻ cũng sẽ nhìn thấy hình ảnh của mình trong phim Bố Già. Cha mẹ mình thương mình nhưng không nói, chỉ muốn cho con cái được tốt đẹp nhất. Những đứa con cũng nên dịu ngọt với cha mẹ mình nhiều hơn.
Ngoài chuyện của cha, có điều gì/người nào trong quá khứ mà chị tiếc nuối, dằn vặt tới tận bây giờ vì đã bỏ lỡ không?
Tôi bây giờ vẫn sống một mình cùng con cái. Quá khứ cũng đã qua rồi, hiện tại bản thân được khán giả thương, gia đình cũng vô cùng hạnh phúc nên tôi vẫn nghĩ mình thật sự may mắn, cuộc đời có lúc vui lúc buồn. Chuyện buồn quá khứ không còn nghĩ tới nữa, coi như đó là số phận mà ai cũng phải trải qua, cho nên có được ngày hôm nay đã là niềm hạnh phúc, niềm vui của tôi. Tôi thấy rất hài lòng về mọi thứ.
Nhưng nhiều người lại nghĩ rằng chị luôn không hài lòng về bản thân, bằng chứng là việc chị liên tục sửa ngoại hình của mình?
Tôi hài lòng về mình trong những năm trở lại đây. Bây giờ ai cũng biết Lê Giang phẫu thuật thẩm mỹ rồi, khán giả cũng hay hỏi: “Trời ơi sao mà sửa hoài vậy”. Nhưng tôi là nghệ sĩ, là người của công chúng, tôi xấu thì người ta cũng sẽ phàn nàn, cái này còn khiến mình mặc cảm hơn nữa.
Bây giờ mình làm đẹp cho bản thân và mọi người nhìn, không có gì mà phải mắc cỡ hết. Tại vì tôi thấy tôi đẹp, tôi thoải mái, vui vẻ. Như vậy là cuộc sống đang cần những điều đó. Ai có nói gì tôi, tôi cũng thấy bình thường. Riết rồi cũng quen, tôi cảm thấy rất hạnh phúc trong cuộc sống và tôi rất muốn làm đẹp cho bản thân.
Đã hài lòng rồi thì có muốn mở lòng không, khi mà con cái đều đã trưởng thành rồi, chị có nghĩ tới việc bắt đầu một mối quan hệ mới?
Khán giả cũng hay hỏi “Ủa sao chưa lấy chồng nữa” nhưng mình cũng trả lời là duyên chưa có tới, đôi khi cũng chạnh lòng vì mỗi tối người ta có đôi có cặp còn mình một mình. Nhưng số đã như vậy rồi, dĩ nhiên ở tuổi này nếu như có người nào thương tôi, thương con cái của tôi, không cần giàu nghèo, chỉ cần chia sẻ, giúp tôi và lo cho con cái là vui rồi.
Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện, hi vọng sắp tới tiếp tục được thấy một Lê Giang đa diện trên màn ảnh
Article sourced from KENH14.
Original source can be found here: http://kenh14.vn/le-giang-ai-lan-dau-lam-viec-voi-tran-thanh-chac-se-gian-buon-lam-20210314150805117.chn