Năm 2013 được xem là năm hạn với nhiều chính khách trên thế giới. Cựu Thủ tướng Italia, Silvio Berlusconi cũng không là ngoại lệ: Tháng 3 ông bị tuyên án 7 năm tù vì tội mua dâm trẻ em.
Ông Berlusconi và vợ mới cưới.
Tháng 8 ông nhận phán quyết 4 năm tù giam vì tội trốn thuế; tháng 11 ông bị khai trừ ra khỏi Quốc hội nước này và bị cấm giữ các chức vụ công trong vòng hai năm.
Tuy nhiên, với người đàn ông tài hoa nhưng cũng vô cùng nhiều tỳ vết này, bấy nhiêu sự kiện chỉ như giọt nước nhỏ giữa đại dương bao la các vụ kiện tụng trong suốt 20 năm làm chính trị của ông.
Một thiên tài kinh doanh
Trong suốt mười mấy năm, Berlusconi luôn là người giàu nhất nước Ý và hiện tại ông vẫn nằm trong danh sách những người giàu nhất đất nước hình chiếc ủng này. Theo tạp chí Forbes, tài sản hiện có của gia đình ông lên tới $6.2bn (khoảng 4,6 tỷ euro). Nhìn khối tài sản khổng lồ này, hẳn ai cũng nghĩ ông phải xuất thân từ gia đình có địa vị giàu có. Nhưng không, ông chào đời vào ngày 26/9/1936 trong một gia đình hoàn toàn bình thường ở Milan.
Tuy nhiên, ông sớm lăn lộn với nghề kinh doanh và tỏ ra có tài năng thiên bẩm về lĩnh vực này. Berlusconi bắt đầu sự nghiệp của mình bằng nghề bán máy hút bụi và xây dựng được danh tiếng trong câu lạc bộ đêm và trên tàu du lịch bằng nghề hát. Sau khi tốt nghiệp ngành luật thương mại hạng ưu của đại học Milan năm 1961, Berlusconi vay tiền từ ngân hàng nơi cha mình từng làm việc để kinh doanh bất động sản. Các công ty Cantieri Riuniti Milanesi và Edilnord lần lượt ra đời vào năm 1962 và 1963.
Công việc kinh doanh của Berlusconi phất lên như diều gặp gió. Năm 1978, Berlusconi thành lập tập đoàn Fininvest với những tên tuổi không xa lạ với người Ý: Mediaset với 3 kênh truyền hình và đội bóng danh giá của thế giới, AC Milan. Đến năm 1990, Fininvest phình ra đến 150 công ty con.
Ông là biểu tượng giàu có của nước Ý thời đó nhưng dường như với người đàn ông này, điều đó vẫn chưa là đủ. Năm 1993, Berlusconi thành lập đảng riêng mang tên Forza Italia, tên đặt theo một bản thánh ca mà người hâm mộ bóng đá Ý hay đặt. Năm 1994, ông trở thành Thủ tướng mang theo nhiều hy vọng sự nhạy bén kinh doanh của mình có thể giúp khôi phục nền kinh tế của Ý. Nhưng sự ganh đua giữa ba nhà lãnh đạo liên minh, cùng với cáo trạng ông Berlusconi gian lận thuế của tòa án Milan dẫn đến sự sụp đổ của Chính phủ chỉ bảy tháng sau đó.
Tuy nhiên, vào năm 2001 ông lại trở lại nắm quyền. Dù có mang lại sự ổn định nhất định cho nền kinh tế và chính trị của nước nhà, nhưng các chính sách kinh tế của Chính phủ Berlusconi chủ yếu là cắt giảm thuế nhằm phục vụ cho lợi ích của chính bản thân nhà lãnh đạo và đế chế Fininvest. Và mặc cho nhiều phản đối của dư luận, năm 2008 ông lại xoay xở có thêm một nhiệm kỳ nữa. Cho đến năm 2011, khoản nợ của nước này tăng vọt và ông đã từ chức sau khi mất đa số phiếu Quốc hội dành cho mình.
Trung tâm của những vụ bê bối ái tình
Con đường chính trị của ông Berlusconi dường như luôn đi kèm với một loạt các báo cáo về chuyện dâm đãng của chính khách này trên báo chí Ý. Đỉnh điểm đó là chuyện mua dâm với bé gái vị thành niên. Chuyện này chỉ lộ ra khi vào tháng 10/2010, ông Berlusconi đã gọi đến đồn cảnh sát yêu cầu thả cô gái 17 tuổi, Karima "Ruby" El Mahroug.
Tháng 5/2009, người vợ thứ hai của ông, Veronica Lario cho biết bà đã ly dị ông sau khi xuất hiện các bức ảnh ông chụp tại bữa tiệc sinh nhật thứ 18 của cô người mẫu, Noemi Letizia. Hai người ly dị và hiện giờ Berlusconi đang phải trả một khoản tiền lớn hàng tháng cho bốn mẹ con theo phán quyết của tòa án.
Ông luôn có câu cửa miệng rằng tôi "không là vị thánh" nhưng ông luôn kiên quyết phủ nhận: "Tôi không bao giờ bỏ tiền ra để mua vui với phụ nữ". Tuy vậy, dư luận Ý và giới truyền thông nước này đã vô cùng sốc khi biết được sự thực là ông đã có những bữa tiệc thác loạn tổ chức tại tư dinh. Những cô gái trong trang phục nữ tu sĩ hoặc mặt nạ của cầu thủ đã uốn éo nhảy múa và cởi bỏ dần quần áo trên người trước mặt cựu Thủ tướng Silvio Berlusconi tại những bữa tiệc thác loạn do ông này đứng ra tổ chức có tên là bữa tiệc "bunga bunga".
Hàng chục cô gái trẻ đẹp được tuyển chọn kỹ lưỡng và được thưởng hậu hĩnh bằng tiền, trang sức và ô tô để họ thực hiện những màn nhảy múa thoát y đầy gợi dục cho cựu Thủ tướng và các quan khách thân thiết của ông này xem. Đặc biệt khi các đoạn ghi âm của cảnh sát cho thấy nhiều cô gái trẻ đã xem việc tiệc tùng với Thủ tướng là cơ hội để đổi lấy tiền bạc và danh tiếng. Hồi giữa tháng 1/2011, khoảng một triệu phụ nữ đã xuống đường với khẩu hiệu "Basta!" ("Đủ rồi!") để phản đối các vụ "tình ái" của ông.
Ông luôn có vẻ trẻ hơn so với tuổi của mình bởi vì ông cấy tóc và phẫu thuật thẩm mỹ. Nhưng trong tháng 11/2006, sau thất bại bầu cử của mình, ông bị sụp đổ vì một cuộc biểu tình. Ông này sau đó đã được trang bị một máy tạo nhịp tim để điều chỉnh nhịp tim. Song với người đàn ông 77 tuổi này, các cuộc tình ái dường như không thể thiếu. Cuối tháng 11 vừa qua, ông đã cưới cô vợ trẻ kém 49 tuổi.
Cựu Thủ tướng Italia Berlusconi
Thoát tội ngoạn mục nhờ những điều luật... "soạn thảo trong bóng tối"
Trong suốt 20 năm làm chính trị của mình, ông Berlusconi thường xuyên phải ra tòa trong các vụ kiện tụng. Khi ông bị ra tòa vì tội lạm dụng quyền lực, lúc ông "mắc lỗi" mua dâm trẻ vị thành niên. Khi bị truy cứu vì các hoạt động trốn thuế, lúc lại vì gian lận thương mại. Theo một ước tính sơ bộ của Reuters, tổng cộng ông trải qua gần 577 lần thẩm vấn, ra tòa 2.500 lần và trả phí tổn luật sư 200 triệu euro (khoảng 275 triệu USD). Theo L'Express, nếu chỉ tính riêng những vụ việc liên quan đến ông và Tập đoàn truyền thông Fininvest của mình, tổng cộng có khoảng gần 30 vụ kiện, 2.500 lần phải giải trình trước tòa, 600 lần bị lục soát văn phòng, 250 lần ủy thác xét xử. Tuy nhiên, gần như lần nào ông Silvio Berlusconi cũng né được tội một cách ngoạn mục.
Con người có biệt tài biến đống tro tàn đổ nát thành phượng hoàng này luôn có muôn vàn phương kế để chạy tội. Và với một người nắm giữ quyền sinh quyền sát thủ tục pháp lý của quốc gia như ông hiển nhiên chẳng gì đơn giản mà hiệu quả bằng các bộ luật. Ông có hẳn một luật sư chuyên đảm nhiệm công việc của một "bộ trưởng tư pháp trong bóng tối", cùng ông soạn thảo nên những bộ luật nhằm giúp ông đảm bảo được vô sự dù có bị kiện tụng.
Chẳng hạn, tháng 7/2008, không lâu sau chiến thắng trong kỳ tổng tuyển cử, ông đã trình Quốc hội thông qua luật Alfano đảm bảo quyền miễn trừ cho 4 nhà lãnh đạo cấp cao nhất của Ý. Hiển nhiên, với luật này, dù có tung hoành ngang dọc ra sao, về cơ bản ông vẫn đảm bảo được che chắn trong thời đương chức. Nếu vụ án nào ngoài khả năng bảo vệ của bộ luật này, ông lại lách để được xử trắng án hoặc tạo cho vụ việc hết thời hiệu truy cứu bằng những chuyến công du hay hội đàm với các nguyên thủ quốc gia khác đúng vào ngày tòa án triệu tập. Cứ hoãn đi, hoãn lại cho đến khi hồ sơ kiện tụng đành hủy bỏ do quá thời hạn cho phép.
Ông Berlusconi thực sự là người nhìn xa trông rộng. Ông đã nghĩ đến ngày ông phải rời bỏ chính trường và những khó khăn sẽ gặp phải nếu bị ra tòa. Bởi thế mà, ngay khi còn tại vị trong nhiệm kỳ 2001-2006, ông đã cho thông qua một điều luật quy định miễn phạt tù cho những người trên 70 tuổi, trừ khi người đó phạm tội giết người, buôn bán ma túy hay liên quan đến các băng mafia. Vậy là quãng thời gian nghỉ hưu của ông lại an toàn.
Một trong những cách trốn tội hay được ông Berlusconi sử dụng khác là mời được nhiều nhân vật tầm cỡ ra tòa làm chứng. Chẳng hạn, trọng vụ án đình đám Rubygate, ông Berlusconi bị nghi ngờ đã trả tiền để quan hệ với người đẹp gốc Ma Rốc Karima El-Mahroug (còn gọi là Ruby) khi cô còn vị thành niên trong các bữa tiệc thác loạn. Tại Ý, quan hệ với trẻ chưa đủ 18 tuổi có thể bị phạt từ 6 tháng đến 3 năm tù.
Khi ra tòa, ông đã lôi kéo một lực lượng nhân chứng lên đến 78 người, bao gồm ngôi sao điện ảnh George Clooney, 3 vị bộ trưởng Franco Frattini (Ngoại giao), Mara Carfagna (Bình đẳng) và Mariastella Gelmini (Giáo dục)… Hầu hết những người này đều khẳng định những buổi tiệc tùng thân mật tại tư dinh của ông Berlusconi hết sức lành mạnh, không có gì trái với pháp luật. Và dù ông bị tuyên 7 năm tù trong vụ án mua dâm trẻ em. Tuy nhiên, theo Reuters, ông Berlusconi chưa phải thụ án trước khi tận dụng hết hai lần kháng cáo trong một tiến trình có thể mất nhiều năm trời.
Trong 2 vụ kiện còn lại sau ngày xuống chức, ông Berlusconi sẽ hầu tòa do bị nghi ngờ đã chi 600.000 USD để mua chuộc nhân chứng và gian lận thuế trong một số thương vụ tại hãng truyền thông Mediaset thuộc sở hữu của ông. Như với luật được thông qua hồi tháng 4/2011, 2 vụ kiện này đều lần lượt hết thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự vào năm sau đó. Nhiều khả năng các trình tự tố tụng phức tạp của vụ án sẽ không theo kịp thời hạn này và đương nhiên, ông Berlusconi lại hạ cánh an toàn. Xem ra điều ông thú nhận trước đây với báo giới: "Tôi đến với chính trường là để tránh vòng lao lý và nguy cơ phá sản (cho Tập đoàn Fininvest - NV)" không phải là câu đùa.