Mình từng bất chấp để yêu thương, rồi bây giờ bất chấp để xa nhau
Vì chẳng có gì là mãi mãi – em đã từng chủ quan và chẳng tin vào điều này, em luôn tự tin rằng hạnh phúc của em và anh là mãi mãi. Em bác bỏ ý kiến đó và tiếp tục tin anh, yêu thương anh nhiều hơn hết mọi thứ, thậm chí em chẳng nghĩ ngày mai sẽ có sóng gió gì, vì em tin hạnh phúc của em và anh là mãi mãi… Nhưng rồi, em không thể tin và khó chấp nhận sự thật trước mắt, một cuộc tình tan vỡ chăng?
Đó là sự thật!
Chẳng biết có phải lí trí em chỉ biết có anh, hay do em quá ngốc để đặt hết niềm tin vào ai đó để bây giờ mình lại tự thấy mình tội nghiệp… mà người ta hay móc méo là thất tình và cô đơn đó. Đặt hết những yêu thương hy vọng để chính anh lại mang đi một cách vô tâm như vậy…
Có lúc em tự nghĩ liệu em có phải đang hối hận hay không. Nhưng em tin đó chỉ là suy nghĩ của em thôi vì thật sự em sẽ không hối hận, vì em đã thật lòng trao yêu thương của em cho ai đó – dù nó có kết thúc đầy nước mắt như thế nào.
Đã yêu thì không hối hận vì hối hận là mình đã tự nhận rằng tình yêu của mình là ngốc… Em không muốn vậy, và anh chắc cũng sẽ như vậy… Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu – có những người được số phận sắp đặt để gần nhau, nên dù họ có ở đâu, có đi đâu đi chăng nữa thì một ngày nào đó họ sẽ gặp lại nhau… Em và anh có được số phận sắp đặt hay không nhỉ?
Từ đầu mới yêu em đã nghĩ số phận sắp đặt em với anh, nhưng tới bây giờ mới hiểu rằng nếu không có duyên thì dù số phận có sắp đặt đến với nhau thì cũng khó mà được mãi mãi, số phận sắp đặt để rồi số phận lại đưa em và anh – mỗi người mỗi nơi – thật xa nhau…
Mình đã từng bất chấp để yêu thương, thì rồi bây giờ cũng phải bất chấp để xa nhau, để không thuộc về nhau nữa…
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/ai-cung-co-mot-khoang-trong-ma-trong-suot-cuoc-doi-chang-the-nao-cham-vao-SekydwveDZJAP.html