Tình đầu – có đuổi cũng chẳng đi, nhưng có mời cũng không mặn mà tới nữa. Tình đầu đứng đó, thi thoảng chỉ nhìn người cười khóc với những ngây ngô.
ảnh minh họa
Tình đầu có muốn cũng chẳng thế quên, có cố bao nhiêu cũng không dễ gì ngưng nhớ. Bởi cứ khi trong cuộc đời xuất hiện một người nào đó muốn chạm vào ngực trái ta để trở thành hiện tại, thì lý trí vẫn xuôi ngược dòng so sánh kẻ đó với ký ức của xưa kia.
Biết là khập khiễng, biết là trớ trêu – nhưng người đầu tiên cứ lỳ lợm nằm yên để xúc cảm trong ta trở về những ngày đã xa mà bấu víu.
Tình đầu dở dang thì trái tim cũng chẻ đôi hai nửa. Để từ đó, những người đến sau phải xô đổ một bức hóa thạch đã bị phong ấn thời gian mới có thể đi tiếp nữa mà tiến vào sâu hơn.
Tình đầu – có đuổi cũng chẳng đi, nhưng có mời cũng không mặn mà tới nữa. Tình đầu đứng đó, thi thoảng chỉ nhìn người cười khóc với những ngây ngô.
Em không nghĩ ngày trước chúng mình đã từ bỏ nhau, chỉ là những nông nổi quá thừa nhưng dũng khí chưa đủ của tuổi xuân cản đường khiến chúng ta lỡ hẹn. Để đến khi thời gian khiến mình bình tâm mà sực tỉnh, thì cả anh và em đều đã của người ta từ lâu lắm rồi.