Khách chỉ trả một khoản tiền tượng trưng cho chỗ ngồi và tự do xài các dịch vụ khác. Còn ở một nhà hàng buffet, khách ăn thoải mái và tùy ý muốn trả bao nhiêu cũng được. Lòng tin vào khách hàng hay sự tử tế của khách hàng sẽ mang lại thành công cho mô hình kinh doanh ẩm thực này?
Khách hàng đến Ziferblat chỉ phải trả phí chỗ ngồi. Ảnh: Fastcoexist
Tại quán Ziferblat ở khu Shoreditch, khách hàng chỉ phải trả 1.35 bảng Anh, tương đương $2.50 AUD và chưa tới 50,000 đồng để được ăn uống miễn phí trong vòng 45 phút. Ở đây, khách hàng được thoải mái ngồi ghế bành, nấu nướng, pha cà phê hay dùng wifi hay chơi đàn miễn phí. Sau đó, bạn được phép làm bất kỳ điều gì mình muốn với đồ đạc trong cửa hàng, Business Insider cho biết.
Người dân London rất hào hứng với mô hình này. Tờ Time Out tỏ ra ngạc nhiên vì trong tủ bếp có để hành tươi. Còn Guardian băn khoăn liệu đặt piano có phải là ý kiến hay hay không.
Ziferblat - có nghĩa là mặt đồng hồ trong tiếng Nga và Đức - là ý tưởng của doanh nhân người Nga Ivan Miltin. Anh đã mở cửa hàng đầu tiên tại Moscow năm 2011. Mô hình này thành công đến nỗi Miltin đã phát triển thêm 9 cửa hàng khác nữa trên toàn nước Nga và Ukraine. London là chi nhánh nước ngoài (không nói tiếng Nga) đầu tiên của Ziberblat. Mở quán cà phê tại một thành phố đắt đỏ nhất trên thế giới, với một phí tượng trưng, là một thử thách. Nhưng Miltin tin tưởng nếu thành công tại London, anh sẽ mở tiếp một quán ở New York, Hoa Kỳ.
Mô hình Ziferblat được coi như một "mạng xã hội trong thế giới thực". Ảnh: Fastcoexist
Miltin cho biết anh lấy nguồn cảm hứng từ Internet. Các quán cà phê này được anh gọi là "mạng xã hội trong thế giới thực". Đây không chỉ là nơi để mọi người đến uống cà phê, mà họ còn có thể tổ chức sự kiện. Sự tự do và nhấn mạnh vào yếu tố cộng đồng là lý do Ziferblat trở nên độc đáo. Khách tự pha cà phê, trà và tự mình rửa ly tách. Miltin nói “Có vẻ dân London đã quá mệt mỏi với việc chi tiêu và chẳng muốn đóng vai 'khách hàng' nữa".Mô hình của Miltin có vẻ có cơ hội thành công ở châu Âu và châu Mỹ. Thế nhưng mô hình này khó “có cửa” phát đạt ở châu Á bởi theo bình luận của các trang mạng xã hội tiếng Việt thì “người Việt thì sẽ ngồi tám suốt cả ngày mà không mua thêm gì cả”.
Ông Liu Pengfei và nhà hàng "Good One" ở Phúc Châu, đông nam Trung Quốc. Ảnh: Telegraph
Có lẽ, câu chuyện của Good One ở Phúc Châu, Trung Quốc là một ví dụ minh họa. Cuối năm ngoái, nhà hàng này đã tuyên bố lỗ $40,000 USD sau ba tháng mở cửa. Nhà hàng buffet Good One khai trương hồi tháng 8/2013 với mục đích “đề cao lòng tin, thứ đã biến mất từ lâu trong xã hội” – theo lời ông chủ Liu Pengfei, 51 tuổi.
Thực đơn bình thường, nhưng điểm độc đáo của Good One là: thực khách quyết định trả bao nhiêu tiền tùy ý, hoặc thậm chí không trả bất cứ đồng nào nếu muốn. Ý tưởng của ông Liu là gây dựng lòng tin bằng cách cho thực khách chọn làm điều đúng: trả tiền thay vì chọn con đường không trung thực, rời quán mà không trả tiền.
Ông Liu thừa nhận “vẫn có người không trả tiền”. Ông phải làm song song nghề thiết kế nội thất để bù lỗ cho nhà hàng.
Song Hảo tổng hợp