Với mỗi người, hình ảnh quê hương luôn mang đến nỗi nhớ, cảm xúc, kỷ niệm và những hình ảnh vừa gần gũi, vừa thiêng liêng, sâu lắng.
Chị em Bùi Thùy Trang khi mẹ vắng nhà.
Với ai đó, hình bóng quê nhà có thể là luỹ tre làng thân thương, con đê, cánh đồng lúa rập rờn, cây đa, bến nước, con đò… cũng có người thì quê hương là những triền đồi thoai thoải, những cánh rừng bạt ngàn với thung sâu và suối chảy róc rách, hay các cồn cát vàng óng chạy dài sát biển… Với tôi, quê hương luôn chất chứa hình ảnh của vườn nhãn toả ngát hương thơm lúc cây trổ bông và khi đơm trái ngọt ngào.
Tôi sinh ra trên một vùng quê nhãn nổi tiếng. Vì vậy, anh em chúng tôi lớn lên trong tiếng ru à ơi của mẹ dưới những gốc nhãn xen lẫn hương vị ngọt ngào rất riêng. Mẹ kể rằng, nhiều trưa hè oi ả, hay những đêm nóng nực, mẹ vẫn thường ẵm tôi ra hóng mát dưới những gốc nhãn. Không khí thoáng đãng, tán nhãn xoè rộng tỏa bóng râm mát trong khu vườn đã chở che cho tôi suốt những năm tháng ấu thơ. Ở xóm tôi hầu như nhà ai cũng trồng nhãn. Hộ ít thì dăm bảy cây, nhà nhiều cũng lên tới vài ba chục gốc. Nhà tôi có tới gần trăm cây nhãn do ông bà nội trồng từ hàng chục năm trước. Những cây nhãn sần sùi, già nua theo năm tháng nhưng vẫn đều đều cho chùm quả ngọt ngào góp phần nuôi sống ông bà, bố mẹ và cả anh chị em chúng tôi ăn học nên người. Nhà tôi không có đất nông nghiệp nên thay vì phải bươn chải ngoài đồng lúa, ruộng khoai, tuổi thơ tôi hầu như chỉ quanh quẩn bên vườn nhãn. Khi còn bé, tôi thường theo ông, bà, bố, mẹ nhặt cỏ xung quanh gốc nhãn. Lớn lên, tôi học được từ ông bà, bố mẹ cách thức xới đất, tưới cây, chăm chút cho từng gốc nhãn.
Mỗi mùa nhãn chín đi qua cuộc đời tôi là những khoảnh khắc nhớ nhung, thích thú đến lạ kỳ. Tuy nhiên, ngần ấy mùa hoa nhãn trổ bông cũng luôn đem đến cho tâm hồn tôi những phút trải lòng bâng khuâng, nhẹ nhõm với mùi thơm thoang thoảng ngất ngây. Đôi ba bài thơ tôi làm tả khung cảnh vườn nhãn toả hương dưới đêm trăng sáng luôn là những kỷ niệm đẹp, lung linh đọng mãi trong nhật ký cuộc đời…
Năm nay đã là mùa nhãn chín thứ 3 tôi không được tận mắt chứng kiến khung cảnh làng quê vào vụ. Dẫu vậy, nhưng mẹ vẫn dành và gửi vào đơn vị cho tôi những chùm nhãn đầu vụ. Nhận được món quà của mẹ, tôi không chỉ có cảm giác được sống trong tình yêu thương của quê hương, của gia đình, mà hương vị của những chùm nhãn đầu mùa như tiếp thêm sức mạnh để tôi hoàn thành nhiệm vụ vững tay súng bảo vệ vững chắc biển trời Tổ quốc nơi miền đất tận cùng phương Nam.