Hôn nhân không phải lúc nào cũng êm đềm, thơ mộng, luôn đầy hoa thơm, cỏ lạ
Hôn nhân không phải lúc nào cũng êm đềm, thơ mộng, luôn đầy hoa thơm, cỏ lạ. Cuộc sống vợ chồng không phải lúc nào cũng phẳng lặng như mặt nước hồ thu. Trong suốt hành trình hôn nhân lắm phen họ cũng gặp sóng gió, bão bùng.
Những tình huống, trạng thái của hôn nhân cùng thái độ ứng xử của người trong cuộc cho thấy hạnh phúc là sự nỗ lực rất lớn của những kẻ yêu nhau. Cuộc sống lứa đôi nhiều lo toan, vất vả; có những cặp đến với nhau trong cảnh nghèo khó, thiếu thốn trăm bề, nhưng bằng tình yêu, họ vượt qua tất cả.
Có những cặp vợ chồng phải chịu cách xa vạn dặm như câu chuyện anh lính hải quân công tác ở nhà giàn DK1, gánh nặng gia đình trút lên đôi vai của người vợ trẻ. Họ đã hy sinh hạnh phúc riêng cho sự bình yên của tổ quốc.
Có trường hợp người vợ mắc bệnh hiểm nghèo, được chồng chăm sóc tận tình, để có thêm nghị lực chiến đấu cùng bệnh tật.
Rồi trường hợp vợ chồng hiếm muộn, chờ mong mãi chẳng thấy con đâu, nhưng họ đã đấu tranh tư tưởng để giữ gìn hạnh phúc.
Đau khổ nhất là trường hợp “nửa đường gảy gánh”, kẻ ra đi biền biệt, người ở lại “một mình” dằn vặt nỗi buồn thương.
Hạnh phúc được tìm thấy trong giông bão, qua thử thách khắc nghiệt của cuộc đời! Có thấy và hiểu những cảnh đời như vậy, chúng ta mới biết trân quí những giây phút vợ chồng bình yên, hạnh phúc bên nhau. Có thấy được những gương hy sinh, chịu đựng, những hành động đầy tình nghĩa để bảo vệ hạnh phúc lứa đôi, sẽ gạt bỏ những suy nghĩ nhỏ nhen, ích kỷ, những giận hờn vu vơ và kịp dừng lại những hành động, lời nói có thể làm tổn thương người bạn đời của mình.
Mâu thuẫn là điều không thể tránh khi sống chung. Nhưng đã là vợ chồng thì phải hiểu tính ý của nhau, biết nhường nhịn, chia sẻ và nhất là phải biết sống thích nghi với nhau.
Hạnh phúc lứa đôi được tạo nên từ những điều rất nhỏ nhặt, bình thường, nhưng vì cuộc sống bận rộn, nhiều khi ta đã lãng quên.
Có lần về quê, tôi chứng kiến cảnh ông bà tôi chăm sóc cho nhau thật cảm động. Ông bà lo cho nhau từng miếng ăn, giấc ngủ, nhắc nhau từng viên thuốc uống, dành cho nhau lời lẽ ân cần. Bà ngồi tằn mằn bóp chân, tay cho ông. Ông dìu bà bước đi từng bước chân loạng choạng ra sân vườn ngập nắng. Hình ảnh thật đẹp. Bạc đầu nghĩa phu thê, nhưng họ vẫn luôn dành cho nhau tình nghĩa sâu nặng.
Tôi chợt nhớ đến một đoạn trong bài thơ Đôi dép mà tôi tình cờ đọc được:
"Nếu một ngày một chiếc mất đi
Mọi thay thế sẽ trở thành khập khiểng
Tuy giống nhau nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này không phải của nhau đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh vẫn có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh"...
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/tu-tram-nam-moi-di-chung-thuyen-tu-nghin-nam-moi-nen-duyen-chong-vo-Wn3RHUSDbliTp.html