Tình yêu là đứa trẻ đẹp nhất trần gian khi nó được sinh ra. Nhưng vì một lý do nào đó... hãy để tình yêu ra đi.
ảnh minh họa
Tình yêu là đứa trẻ đẹp nhất trần gian khi nó được sinh ra. Nhưng khi nó trải qua những năm tuổi trẻ hân hoan, cuồng nhiệt nhất, khi nó già nua, mỏi mệt và chán ngán, khi nó muốn ra đi... hoặc ngay cả khi còn đang tươi đẹp nhưng vì một lý do nào đó... hãy để tình yêu ra đi.
Sự ra đi nào cũng là đau đớn cả. Nhưng nỗi đau nào cũng chỉ là một giai đoạn, cũng sẽ qua. Hãy để tang sinh linh đó. Đừng quên, nhưng hãy để nó ra đi. Hãy xếp nó lại.
Có người để tang rất lâu. Có người phải mất rất nhiều thời gian để lại bắt đầu cuộc sống mới. Nhưng dài lâu không phải là mãi mãi. Một ngày nào đó bạn sẽ thức dậy một sáng mai và muốn bắt đầu một trang đời mới, với kí ức đẹp đẽ để nhớ và một ngày mai đẹp đẽ để trông đợi.
Bạn không thể sinh một đứa con với hi vọng nó sẽ thay thế đứa trẻ đã chết. Hãy chờ đến khi bạn sẵn sàng, và sinh một đứa trẻ từ vẹn nguyên tình yêu thương, từ sự mong chờ một sinh thể mới, từ trái tim bạn.
Đó là một đứa trẻ khác, trọn vẹn, mới mẻ. Đứa trẻ mà bạn sẽ yêu thương không vì đứa trẻ đã mất đi, mà vì chính bản thân nó đáng được yêu thương.
Tình yêu vốn dĩ là điều không thể nào thay thế được.