Hành trình tốt hơn mỗi ngày
Xin chào, chào mừng các bạn đến với "Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày". Và nếu như bạn đang đọc những dòng này, mình nghĩ rằng bạn sẽ có rất nhiều nỗi niềm và tâm sự cần được giãi bày. Series này của mình có thể sẽ không giải quyết được những vấn đề bạn mắc phải nhưng mình tin rằng nó sẽ giúp bạn gỡ bỏ đi những gánh nặng trong lòng, khiến bạn cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái hơn. Nếu có điều gì đó khó tâm sự hoặc không có ai lắng nghe, hãy tìm tới mình cũng như series này, mình sẽ lắng nghe tất cả.
Bây giờ hãy đến với tập đầu tiên của series này nhé!
Có một khoảng thời gian mình đã không thật sự sống. Nghe có vẻ kì lạ phải không?
Mình vẫn thức dậy mỗi ngày, lặp đi lặp lại những thói quen cũ, làm những việc quen thuộc như một cổ máy, nhưng trong lòng lại luôn cảm thấy trống rỗng.
Mình đã từng tin rằng chỉ cần mình đủ cố gắng, đủ nỗ lực thì tất cả mọi thứ sẽ ổn. Nhưng mình đã sai khi nghĩ như vậy. Mình bây giờ chỉ cảm thấy bản thân càng cố càng kiệt sức, càng mông lung và vô định trên con đường mình đã chọn.
Có những buổi sáng mình chẳng muốn bước chân ra khỏi giường. Mình nhìn lên trần nhà và tự hỏi rằng: "Mình đang làm gì với cuộc đời của mình vậy? Mình có đang làm đúng hay không?"
Hay là có những đêm, trời chuyển dần về khuya. Thành phố đã yên giấc còn riêng bản thân mình lại ngồi một góc giường, đấu tranh với những suy nghĩ tiêu cực, hay giới trẻ thời nay gọi là overthinking. Mình cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, nhỏ bé đến mức mình không còn động lực để cố gắng nữa. Mình không muốn làm bất cứ việc gì, vì đơn giản mình sẽ chẳng làm gì đó ra trò.
Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.
Mình đã sống trong vòng lặp ấy rất lâu. Mình vẫn sống, vẫn đi học, vẫn làm tất cả mọi việc như hằng ngày mình vẫn làm. Mình vẫn nghe bản nhạc mình thích, vẫn đọc cuốn truyện tranh mà mình phải dành dụm rất lâu mới mua được, vẫn xem đi xem lại bộ phim mà với mình không bộ phim nào có thể thay thế được. Nhưng mình dường như chẳng cảm thấy hứng thú như ngày trước nữa.
Cuộc sống đã cướp đi của mình quá nhiều. Không phải tiền tài hay danh vọng. Mà là đứa trẻ bên trong mình. Mỗi chúng ta đều sẽ có một phiên bản nhỏ bé ở bên trong lớp vỏ bọc mạnh mẽ và cứng rắn. Nhưng dần dần áp lực cuộc sống, áp lực học tập, áp lực đồng trang lứa,... đã giết chết đứa trẻ ấy. Mình chẳng còn vô tư hay ngây thơ như ngày nhỏ, ngày mình còn được nuôi nấng trong vòng tay của cha mẹ.
Nhưng rồi một ngày, mình nhận ra rằng: Nếu mình cứ tiếp tục sống như vậy, sẽ chẳng có gì thay đổi. Mình sẽ mãi mãi mắc kẹt trong vòng xoáy mệt mỏi đó. Và cuối cùng, mình đã chọn dừng lại. Không phải bỏ cuộc, mà là cho phép bản thân dừng lại để lắng nghe chính mình. Để thư giãn và giãi bày nỗi lòng.
Trong những ngày này, mình không làm gì to tát cả. Mình không lập kế hoạch vĩ mô hay làm gì lớn lao. Mình cũng không quan trọng hóa vấn đề.
Ngày đầu tiên trong hành trình này, mình chỉ viết xuống điều làm mình cảm thấy biết ơn. Và hôm đó mình đã biết ơn vì bản thân dám bắt đầu.
Mình biết ơn vì mình đã dám bắt đầu một việc gì đó dù không biết kết quả sẽ như thế nào. Mình đã từng rất ghét việc bắt đầu một việc gì đó. Vì đơn giản là có bắt đầu sẽ có kết thúc, và mình ghét sự kết thúc. Nhưng rồi chính mình lại chọn bắt đầu. Vì mình nghĩ rằng, hành trình nào cũng sẽ có bắt đầu và kết thúc, không chỉ vì sợ kết thúc mà không dám bắt đầu. Và quan trọng hơn hết, mình muốn biết khi kết thúc nó sẽ để lại gì trong chúng ta.
Chỉ một điều nhỏ như vậy thôi, nhưng nó đã khiến mình nhận ra mình vẫn còn lí do để tiếp tục, để yêu cuộc sống này. Và cuộc sống không đáng sợ như mình nghĩ.
Ngày hôm sau mình viết thêm một điều nữa, lại một điều nữa. Và dần dần, trong lòng mình cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Mình bắt đầu tập trung vào những điều làm mình hạnh phúc. Một tách cà phê nhỏ, một bản nhạc hay những tia nắng len qua cửa sổ. Những điều đó nhỏ nhặt nhưng lại khiến tim mình ấm lên từng chút một.
Mình biết bạn có thể đang đọc những lời này trong một ngày không mấy vui vẻ. Có thể bạn cũng đang cảm thấy mệt mỏi hay tự trách bản thân. Và mình muốn nói với bạn rằng: cảm xúc đó là bình thường, bạn không cần phải luôn mạnh mẽ. Bạn không cần phải chứng minh điều gì với ai cả. Đôi khi chỉ cần sống sót qua một ngày đã là chiến thắng rồi.
Hành trình này không yêu cầu bạn phải thay đổi cả thế giới. Nó chỉ yêu cầu bạn thay đổi chính bản thân mình, một chút thôi, mỗi ngày.
Hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ: viết ra điều khiến mình biết ơn, làm điều khiến mình cảm thấy hạnh phúc. Chỉ cần một điều thôi. Và rồi ngày mai, thêm một điều nữa. Bạn sẽ bất ngờ với sự thay đổi mà nó mang lại. Không phải ngay lập tức, mà là dần dần và từ từ. Hãy xem đây là một hành trình và bạn đang trên đường tìm tới đoạn kết của nó - nơi mà bạn thấy yên.
Hôm nay là tập đầu tiên của series "Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày". Mình sẽ tiếp tục dành những tập tiếp theo để kể về những câu chuyện, những bài học và thậm chí là những giây phút yếu đuối mà mình đã đi qua.
Hy vọng khi đọc những lời mình chia sẻ, bạn sẽ cảm thấy có ai đó vẫn đang đồng hành cùng bạn trên hành trình tìm lạ chính mình. vì mình tin rằng ai trong chúng ta cũng xứng đáng được yêu thương, được bình yên và được trân trọng.
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây. Nếu bạn đang trong hành trình tìm lại chính mình, chúc bạn sẽ thành công. Và nếu có những điều vẫn chẳng thể nói ra, bạn có thể viết một vài dòng và gửi cho mình, mình sẽ thay mọi người lắng nghe bạn.
Hẹn gặp bạn ở tập tiếp theo nhé!
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/hanh-trinh-tot-hon-1-moi-ngay-nw249266.html