Ấn Độ là một đất nước đa sắc tộc và tồn tại vô vàn những hủ tục lạc hậu. Người phụ nữ ở đây thường bị khinh rẻ, bị phân biệt và không có quyền quyết định cuộc sống của mình. Đặc biệt là góa phụ, những người thường bị kết tội một cách vô lý là nguyên nhân gây ra cái chết cho chồng.
Hai góa phụ đang sống nương tựa vào nhau tại thành phố thánh Vrindavan
Mặc dù hủ tục buộc góa phụ phải hỏa thiêu cùng chồng đã bị cấm áp dụng trong nhiều năm qua, nhưng những người phụ nữ này vẫn phải chịu nỗi thống khổ tương tự. Bị coi là gánh nặng tài chính và mang lại điềm gở cho mọi người xung quanh, góa phụ ở Ấn Độ bị đập vỡ vòng đeo tay và xóa vết son đỏ trên trán (dấu hiệu của phụ nữ đã có gia đình).
Ngoài ra, họ cũng bị xa lánh, bị đuổi ra khỏi nhà, phải mặc áo choàng dài trắng (một hình thức để tang theo đạo Hindu) và ngày ngày cầu nguyện cho gia đình người chết. Theo truyền thống, họ phải sống như thế để chuộc hết lỗi lầm bị quy kết là do mình gây ra. Đó thực sự là cuộc sống như “địa ngục trần gian” với các góa phụ này.
Một người phụ nữ 50 tuổi cho biết, bà đã nếm trải đủ sự sỉ nhục của người đời khi trở thành một góa phụ. Bà bị coi là một điềm gở và không được phép đặt chân vào các đám cưới. “Chúng tôi sống trong một xã hội gia trưởng. Đàn ông cho rằng một góa phụ không thể làm được điều gì, không được để tóc dài và không cần xinh xắn. Đó là quan niệm mà chúng tôi muốn thay đổi”, người phụ nữ này chia sẻ.
Trên thực tế, hàng ngàn góa phụ vô gia cư tìm tới thành phố thánh Vrindavan để nương tựa, sống nốt quãng đời của mình trong tủi hờn và chờ đợi cái chết. Họ chen chúc trong những ngôi nhà chật chội, không điện nước, không thông tin, điều kiện vô cùng tồi tệ và chỉ có một đĩa thức ăn nhỏ mỗi ngày.
Thậm chí, có người nghèo khổ tới mức phải đi ăn xin qua ngày, trong khi những góa phụ trẻ phải đối mặt với mối đe dọa lạm dụng tình dục và nạn buôn người. Ngoài việc kiếm từng đồng xu nhỏ để tồn tại qua ngày, họ còn phải chuẩn bị cho đám tang của chính mình.
Những góa phụ này mong nhận được nhiều sự giúp đỡ từ chính phủ để đem lại cuộc sống tích cực cho họ. Tuy nhiên, nỗ lực của chính phủ sẽ rất khó đạt kết quả cao khi người dân Ấn Độ coi đó là chuyện bình thường và không muốn thay đổi.
Dù chính phủ ban hành luật hôn nhân gia đình quy định độ tuổi kết hôn, song phần lớn phụ nữ Hindu vẫn lấy chồng lúc 6 tuổi và không ít người trở thành góa phụ khi mới 20 tuổi.
Tiến Huy (Theo Zingme)