Em đã từng hết lòng vì người không đáng
Những bản tình ca của anh, từ lâu chẳng còn cô gái với nụ cười trong vắt. Anh đem thay thế bởi cô gái chỉ bỗng chốc thoáng qua trong cuộc đời rồi khiến anh đắm say. Đôi ba nốt nhạc chẳng còn những giai điệu buồn trong ngày mưa, mọi thứ đã khác đi chỉ vì cô ấy. Em cũng khác đi, trở thành người thừa trong câu chuyện của chính mình.
Anh nói anh thương cô ấy, cô ấy yếu đuối hơn em và cần anh làm chỗ dựa. Vậy còn em thì sao? Em chấp nhận đối mặt với những khó khăn cuộc đời, chấp nhận đánh đổi tất cả để được ở bên cạnh anh. Anh có hỏi sao em cố tỏ ra mạnh mẽ không? Để người khác không thấy em yếu đuối đến nhường nào. Trong góc tối đôi ba lần khóc ướt mi, anh có biết không? Có lẽ cô ấy cần anh hơn, nhưng không có nghĩa là em không cần.
Em không cam tâm đẩy anh về bên cô ấy. Nhưng nếu cứ níu giữ người chẳng còn thuộc về mình chẳng khác nào làm khó bản thân. Yêu, đôi khi là nhìn người mình yêu hạnh phúc dù đoạn đường về sau người đồng hành chẳng phải em. Nếu đã không còn là của nhau, cũng chẳng thể không trông mong người hạnh phúc. Chúng ta, đều xứng đáng được hạnh phúc mà đúng không?
Bao tâm tư trong lòng em giấu kín, mang thành nỗi xót xa cho riêng mình. Em chẳng cần người khác thấu hiểu bởi lẽ sau tất cả ai cũng rời đi, chỉ là sớm hay muộn. Những lời lẽ yêu thương với em từ bao giờ cũng chỉ là những ngọn gió thoảng qua. Cứ thế, em tự thương lấy mình.
Những tổn thương vẫn cứ ở đó, sâu thẳm trong lòng ngực trái. Em đã từng hết lòng vì người không đáng. Nhưng mà, em chưa từng hối hận. Vì em đã yêu và được yêu. Đôi ba lần thầm trách duyên phận trớ trêu, cho anh gặp em còn gặp thêm cả cô ấy. Anh về bên cô ấy nhé. Nhất định phải ấm êm để không có ai khác đau khổ như em đã từng.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/anh-ve-ben-co-ay-nhe-nw228183.html