Em à, đừng ngốc nữa có được không?

22:00' 04-08-2020
Em à, đừng ngốc nữa có được không? Chuyện tình yêu bị phản bội có ai mà không đau đớn nhưng đừng nghĩ ai đó sẽ quay về nếu em yếu đuối và van xin.

 

Bây giờ đã là hơn 1 giờ sáng rồi, đồng hồ vẫn cứ tích tắc trôi đi thật chậm thật chậm còn em em vẫn cứ ngồi đó nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại mà không rời mắt. Em đang chờ đợi điều gì đó, phải rồi chính là tin nhắn của anh ta. Đôi khi thấy em cầm điện thoại nên cứ viết rồi lại xóa một hồi thật lâu, chắc là em muốn gửi gì đó cho anh ta nhưng em lại không đủ can đảm nên em xóa và chờ đợi trong vô vọng.

Sao em lại ngốc như thế chứ sao lại phải đau khổ vì một người không xứng đáng, sao em phải thức giấc còn anh ta đang ngủ say. Thức tỉnh đi em đừng vì anh ta mà phải khổ đau như vậy, đừng vì anh ta mà em đánh đổi cả thanh xuân.

Nhìn lại em trong gương đi, em xem có giống em của ngày xưa không, một cô bé hồn nhiên ngây thơ, xinh đẹp. Còn em bây giờ em khác quá đến nỗi chẳng còn ai nhận ra, em gầy nhiều, mặt em hốc hác, mắt em lúc nào cũng sưng và đỏ hoe. Từ lúc chia tay anh ta chưa đêm nào em có một giấc ngủ ngon, khi nào thấy miệng em nở một nụ cười thật tươi chưa cô gái?

Mỗi khi có tin nhắn đến em lại cầm điện thoại nên xem thật nhanh rồi đôi mắt em lại thất vọng khi tin nhắn đến không phải của anh ta, những lúc như vậy em lại cầm thuốc lên và hút. Em muốn thả hồn mình vào những làn khói trắng, rượu bia cũng chẳng giúp được em. 

Giờ em thay đổi nhiều quá trước kia em từng nói rằng em rất ghét mùi thuốc lá vậy mà giờ đây em lại siết chặt lấy nó. Thức tỉnh đi em à, em nghĩ đi em làm vậy anh ta có quay về bên em không? Nếu có thì em có nghĩ rằng đó là tình thương hại không em?

Hôm nay các bạn em rủ em ra ngoài cho khuây khỏa, trên đường đi em nhìn thấy anh ta đi cùng người con gái khác mặc kệ bạn bè can ngăn em chạy đến níu kéo anh ta, anh ta hất tay em ra, em vẫn cố níu kéo chút tia hy vọng rằng anh ta sẽ quay lại. Nhưng không anh ta nhìn em rồi cười sau đó cùng người kia bước đi bỏ lại em khóc lóc một mình ở đó. Nhìn em lúc ý thật đáng thương và tội nghiệp. Vì một người không tốt mà em đã đánh mất lòng kiêu hãnh của một người con gái có xứng đáng không em?

Ngày trước lúc mới yêu em kể rất nhiều về anh ta, em bảo anh ta rất tốt rất biết quan tâm em, vẽ ra cho em một tương lai đúng em mơ ước, sau những lần đổ vỡ trong tình yêu em nghĩ rằng anh ta là lựa chọn cuối cùng của đời mình, em bảo em muốn mặc chiếc váy cô dâu thật đẹp rồi cùng anh ta bước vào lễ đường, anh ta và em sẽ sống thật hạnh phúc. 

Bạn bè em nói anh ta không tốt như em nghĩ, em không tin em bỏ ngoài tai, nhiều người khuyên em đừng yêu anh ta quá nhiều bởi anh ta quen biết rất nhiều người con gái khác nhưng em vẫn mặc kệ, em vẫn tin quyết định của mình là đúng, em cứ yêu và em làm tất cả vì anh ta. 

Ngày định mệnh ấy cũng đã tới tận mắt em nhìn thấy anh ta đi cùng với người con gái khác trong công viên tay họ nắm chặt với nhau, em chạy tới chỗ anh ta thật nhanh để hỏi rõ ràng mọi chuyện, cứ tưởng anh ta bảo đó chỉ là bạn hay là em gái chứ không như em nghĩ thì em sẽ có thể bỏ qua. Nhưng em lại sai nữa rồi, câu trả lời không phải vậy, tay họ vẫn nắm thật chặt còn đôi mắt em đã có phần đỏ hoe và ầng ầng nước.

Anh ta bước đi bỏ lại mình em, em đứng đó người em như chết lặng đi, tim em như ngừng đập. Em thấy mình khó thở như có sức mạnh nào đấy em chạy đi thật nhanh đến chỗ anh ta níu tay anh ấy lại, em nói:

“Không, em không tin. Vừa hôm qua anh vẫn còn nói chúng ta sẽ làm đám cưới mà. Chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình mà. Lời nói vừa nãy anh đùa em đúng không?”

Mắt em nhòe đi, mọi thứ xung quanh em đều mờ nhạt, em không tin, em không tin đó là sự thật. Em gào lên thật to, thật to như để trút hết nỗi lòng của mình. Em đứng dậy và bước đi dưới trời mưa. Mưa đầu mùa hạ thật to mọi người đi đường thi nhau tìm chỗ trú mưa, còn em, em vẫn thản nhiên bước đi trong cơn mưa ấy. 

Người người đều nhìn em với ánh mắt khó tả, em cứ bước đi, bước đi của em thật chậm thật nặng nề, đôi lúc mệt mỏi quá em không thể chống chọi lại cơn mưa, em khụy xuống đường và khóc. 

Em đã bị cảm lạnh và bị ngất đi, người dân xung quanh đó đã đưa em vào viện, nằm trong viện suốt mấy ngày nhưng anh ta cũng không hỏi han lấy em một lời em gọi anh ta, anh ta không nhấc máy một cuộc nào, em nhắn tin rất nhiều nhưng anh ta cũng không trả lời dù chỉ một tin. Anh ta bặt vô âm tín, em đến nhà tìm anh ta nhưng anh ta cũng không có nhà em làm tất cả để tìm anh ta nhưng đều vô ích. 

Từ đó em bắt đầu uống rượu bia, em muốn say em không muốn thấy mình của hiện tại nhưng càng say càng tỉnh, dường như rượu bia cũng muốn chống lại với em, càng tỉnh em càng nhận thấy nỗi đau của mình nhiều hơn và em đã tìm đến thuốc em muốn thả hồn cùng làn khói.

Em à, đừng ngốc nữa có được không? Chuyện tình yêu bị phản bội có ai mà không đau đớn nhưng đừng nghĩ ai đó sẽ quay về nếu em yếu đuối và van xin. 

Bỏ thuốc đi em và hãy đi ngủ sớm. Ngày mai hãy để những tia nắng xuyên qua rèm cửa, hít một hơi sâu và nghĩ về những điều đẹp tươi phía trước. Người tốt vẫn còn nhiều lắm nhưng trước hết hãy học cách yêu lấy bản thân mình. 

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Relax For Life Japanese Massage Chairs Vùng: Peakhurst. Phone: 02 8307 0878
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/ngang-cao-dau-len-em-dung-nghi-ai-do-se-quay-ve-neu-em-yeu-duoi-nw227207.html