Đi công tác về, tôi hạnh phúc bật khóc khi nhìn thấy đĩa cơm rang cháy khét vợ làm
“Mẹ về rồi anh ạ”, vợ ngồi trong phòng ngủ mỉm cười khi tôi hỏi. Tôi chẳng nghĩ ngợi gì, cất hành lý rồi đi tắm, sau đó định vào bếp nấu cơm cho hai vợ chồng ăn. Chiếc lồng bàn đậy ngay ngắn trên bàn ăn, tôi mở ra xem thì giật mình thấy bên trong có hai đĩa cơm rang thập cẩm nhưng bị cháy xém, nhiều hạt cơm bị đen và hơi có mùi khét. Trong mâm còn có thêm đĩa dưa muối ăn kèm.
Cơm rang thập cẩm ăn kèm dưa cải muối đúng là món tôi thích rồi. Dưa muối do mẹ vợ mang đến cho chúng tôi mấy hôm trước nhưng còn hai đĩa cơm rang này là ai làm? Nếu là mẹ vợ thì tôi nhiều lần được thưởng thức món ăn do mẹ vợ nấu rồi, tay nghề của bà không tệ đến vậy.
Ba năm trước, vợ tôi gặp tai nạn. Khi ấy chúng tôi mới cưới nhau được 2 năm thôi. (Ảnh minh họa)
"Là em nấu đợi anh về cùng ăn đấy chồng ạ. Anh không chê và sẽ ăn hết chứ?", giọng nói vợ tôi chợt vang lên ngoài cửa bếp. Tôi quay lại thì ngây ngẩn khi thấy cô ấy đứng tựa vào cửa bếp đang mỉm cười nhìn mình, bên cạnh không thấy chiếc nạng đâu cả.
"Anh nhớ hôm nay là kỷ niệm 5 năm ngày cưới của chúng mình không? Em cố tình đợi đến hôm nay để cho anh một bất ngờ đấy", cô ấy nhẹ nhàng nói rồi chậm rãi bước về phía tôi, ôm tôi vào lòng. Hạnh phúc vỡ òa, tôi không kiềm chế được mà đỏ hoe mắt.
Ba năm trước, vợ tôi gặp tai nạn. Khi ấy chúng tôi mới cưới nhau được 2 năm thôi, còn trẻ nên vẫn kế hoạch chưa sinh con. Sau vụ tai nạn đó, chân cô ấy bị thương nghiêm trọng, mới đầu chỉ có thể ngồi trên xe lăn. Bác sĩ cũng không dám đánh giá khả quan về việc sau này cô ấy có thể đi lại bình thường hay không.
Sau khi vợ xuất viện về nhà một thời gian, thấy con dâu cả ngày chỉ biết ngồi trên xe lăn không thể làm được gì, còn cần người phục vụ từng li từng tí, mẹ chán nản khuyên tôi nên ly hôn. Có cô vợ tật nguyền chỉ thêm gánh nặng cho tôi, cô ấy không thể sinh con, làm vợ, làm dâu, tôi sẽ khổ cả đời.
Tôi kiên quyết không nghe, vợ chồng một ngày cũng nên nghĩa, nếu chỉ lúc khoẻ mạnh, thuận lợi mới ở bên nhau cón khi gặp tai họa, khó khăn lập tức ruồng bỏ thì quá bạc tình bạc nghĩa. Đổi lại nếu tôi bị tai nạn và cô ấy cũng đối xử như vậy thì tôi có chấp nhận được không?
Tôi không nghe lời, mẹ chán nản bảo không muốn nhìn thấy con dâu nữa nên vợ chồng tôi ra ngoài ở riêng. Mới đó mà đã 3 năm rồi. Sau hơn 1 năm thì vợ tôi có thể chống nạng đi đoạn ngắn, tuy nhiên vẫn chưa thể làm gì cả. Ban ngày đi làm tôi nhờ mẹ vợ chạy qua chạy lại giúp đỡ, những lúc vắng nhà sẽ nhờ bà đến trông nom vợ mình. Mấy năm qua mình tôi đi làm lo cho hai vợ chồng cùng thuốc men và chi phí điều trị của cô ấy. Tuy nhiên tôi thấy điều rất bình thường khi đã trở thành vợ chồng.
Vậy là sau khó khăn hoạn nạn, vợ chồng tôi đã có được cái kết tốt đẹp. (Ảnh minh họa)
Cho đến hôm nay, sau 3 năm nỗ lực tập luyện vật lý trị liệu, giữ gìn bồi dưỡng sức khỏe, cuối cùng vợ tôi đã có thể đi lại được mà không cần nhờ đến sự hỗ trợ của nạng nữa. Và điều đầu tiên vợ làm chính là vào bếp nấu cho chồng món ăn mà tôi yêu thích. Dù tay chân vợ lóng ngóng do lâu không vào bếp và do sức khỏe chưa hồi phục hoàn toàn nhưng vẫn khiến tôi hạnh phúc vô cùng.
Vậy là sau khó khăn hoạn nạn, vợ chồng tôi đã có được cái kết tốt đẹp. Vợ tôi khỏe lại, rồi chúng tôi sẽ có con… Sau biến cố, tình nghĩa vợ chồng lại càng thêm gắn bó, chẳng gì có thể chia lìa được.
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/di-cong-tac-ve-mo-long-ban-thay-dia-com-rang-chay-khet-vo-lam-toi-hanh-phuc-bat-khoc-c391a549344.html