Cuộc đời này có thể ta sẽ có đôi ba lần rung động, nhưng rung động đầu đời luôn là điều đặc biệt nhất

00:00' 11-11-2020
Rung động đầu đời, không phải ai cũng có thể nắm tay nhau hồi tưởng lại quá khứ, đôi khi chỉ cần nhìn người ấy mỉm cười cũng đủ vui rồi, và khi thấy người ấy nắm tay ai bước qua, tim ta bỗng nhiên đau xót. Cuộc đời này có thể ta sẽ có đôi ba lần rung động, nhưng rung động đầu đời luôn là điều đặc biệt nhất, bởi đứa trẻ ngây thơ trong ta đã bắt đầu biết yêu rồi.

Trong một khoảnh khắc nào đó giữa cuộc đời này, bạn đã từng rung động chưa?  Tôi thì rồi, có chứ, dù sao tôi cũng chỉ là cô gái tuổi đôi mươi với bao nhiêu mơ mộng. 

Hôm nay hẹn hò với đứa bạn thân, hai đứa kể cho nhau thật nhiều chuyện, nói với tôi về một giây phút rung động của nó, bỗng khiến tôi nhớ về một thoáng mềm lòng của mình vào năm ấy, một vệt nắng tưởng chừng đã tan từ lâu, ai ngờ vẫn luôn giấu mình sau những kẽ lá tâm hồn, chỉ chực chờ một chốc sơ hở để len lỏi khắp tâm trí tôi. 

Năm nhất Đại học chúng tôi đi học quân sự, bọn tôi phải ở tầng 4, không có thang máy, xách vali mệt nghỉ, đám con gái rên rỉ ỉ ôi, tụi con trai cũng chả đỡ hơn là bao, chẳng ai vui vì phải xách vali trèo 4 tầng lầu lên lên xuống xuống. 

Tôi biết cậu ấy, một người bạn ở xa đến tỉnh tôi học, trắng trẻo, trông rất thư sinh, tuy tôi biết tên cậu ấy nhưng lại không biết cậu học ngành nào. Cậu ấy cũng khá được chào đón, có vẻ như cũng có vài ba số bạn nữ để ý cậu ấy. Lúc đó tôi cũng chẳng có cảm giác gì, cho đến hôm ấy. 

Ngày cuối cùng ở nơi tập huấn, chúng tôi dọn đồ để ra về, thật sự ấy, tôi không nhấc nổi cái vali. Tôi cao 1m58, nặng 52kg, chả phải kiểu nhỏ bé hay được che chở, nhìn tôi trông khá là "khoẻ". Nhưng tôi yếu thực sự, hay ốm, hay mệt, lại còn không xách được đồ nặng. 

Đương lúc tôi đang loay hoay với chiếc vali của mình, cậu ấy đi qua, trên tay phải là vali của cậu ấy. Tôi cứ nhớ mãi khoảnh khắc đó, cậu ấy đi qua, chẳng nói chẳng rằng, nhấc bổng vali của tôi lên rồi đi thẳng xuống dưới. 

Và cứ thế, bên phải là vali của cậu, bên trái là vali của tôi, từ tầng 4 xuống tầng 1, không cần nghỉ ngơi, không thở dốc, cậu xách hai cái vali một cách nhẹ tênh. 

Xuống tới nơi, tôi nói cảm ơn với cậu, cậu chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi đi.  Đó là lần đầu tiên tôi biết cảm giác như mèo cào qua tim, tê và ngứa. Nhưng sau đó về lại trường, tôi không cố ý tìm hiểu về cậu, xem cậu học ngành nào, lớp nào, facebook là gì. 

Và cứ thế mà qua, mấy năm qua rồi, khi cô bạn nhắc về sự rung động, hình ảnh về cậu chợt loé lên trong đầu tôi. 

Tôi không biết mình có hối hận khi bỏ qua cậu cũng như rung động đầu đời không nhưng tôi biết, dấu ấn về cậu chưa bao giờ phai nhoà trong ký ức của tôi. 

Tôi biết nếu ngày đó mình cố ý tìm hiểu thì cũng chẳng phải chuyện khó gì, chỉ là tôi cứ thế phớt lờ cảm xúc của trái tim mà thôi. 

Chắc mọi người đều có những giây phút rung động của mình, là khi con tim ta run lên "thình thịch", "thình thịch", đập liên hồi, nó bán đứng vẻ mặt thản nhiên của ta. Nó khiến ta phải đối mặt với nội tâm mình. 

Rung động đầu đời, không phải ai cũng có thể nắm tay nhau hồi tưởng lại quá khứ, đôi khi chỉ cần nhìn người ấy mỉm cười cũng đủ vui rồi, và khi thấy người ấy nắm tay ai bước qua, tim ta bỗng nhiên đau xót. Cuộc đời này có thể ta sẽ có đôi ba lần rung động, nhưng rung động đầu đời luôn là điều đặc biệt nhất, bởi đứa trẻ ngây thơ trong ta đã bắt đầu biết yêu rồi.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Braybrook College Vùng: Braybrook. Phone: 9312 2900
Xem thêm

Trường có ó uy tín về chất lượng đào tạo học sinh.


Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/rung-dong-dau-doi-luon-la-dieu-dac-biet-nhat-nw229460.html