ảnh minh họa

Cái ngày tôi và anh hứa hẹn đủ điều, hứa yêu thương nhau trọn đời và sẽ lấy nhau, tôi vẫn nhớ như in. Nhưng khi chưa kịp làm đám cưới, anh đã ra đi. Tôi không biết, anh còn trên cõi đời này nữa không.

Vì ngày đó, khi chúng tôi chuẩn bị tính chuyện cưới xin thì anh đi làm. Công việc của anh là lênh đênh trên biển, anh làm công việc trên tàu. Thế nên, ngày đó gặp cơn bão lớn, anh đã mất tích và bây giờ, sau 10 năm vẫn chưa ai tìm được tung tích của anh, chưa ai biết tin tức của anh. Ngay cả bản thân tôi cũng không tin là anh đã mất, nhưng mà, sự thật là như vậy. Nếu không 10 năm qua, anh vẫn sẽ quay về tìm tôi.

Có người còn nói, có thể anh trôi dạt nơi nào và cũng có thể là anh mất trí nhớ, sống ở nơi nào đó. Chứ người ta cũng không tìm thấy xác anh, nếu như anh mất mạng. Tôi cũng không biết nên tin vào điều gì. Có lẽ, anh đã ra đi nhưng tôi không dám tin vào điều đó. Tôi vẫn hi vọng rằng anh còn sống, để tiếp thêm động lực sống cho tôi.

Ngày đó, anh là mối tình đầu của tôi. Vì quá yêu anh nên tôi không còn nghĩ chuyện sẽ yêu thương người đàn ông nào khác nữa. Có nỗi đau nào hơn chuyện mất đi người mình yêu thương, người chồng sắp cưới của mình.

Người ta bảo tôi sống quá ảo tưởng vì vẫn tin rằng, một ngày nào đó anh quay về. Và liệu, nếu anh quay về, anh còn nhớ tới tôi không hay là anh sẽ quên sạch quá khứ, quên sạch người con gái đã chờ đợi anh bao năm qua.

10 năm, thời gian đó có lẽ cũng đủ để người ta quên đi một mối tình câm lặng, quên đi người đàn ông đã khuất. Nhưng tôi thật lòng không muốn quên. Tôi muốn lưu giữ hình ảnh của anh, muốn sống vẹn toàn như vậy mãi mãi là người yêu của anh, không mở lòng với bất cứ ai hết.

Bố mẹ tôi đau khổ khi nhìn thấy con gái như vậy. Họ thương tôi và khóc vì tôi rất nhiều. Tôi biết, mình làm vậy là không phải với bố mẹ, nhưng tôi không thể làm khác được.

10 năm, thời gian đó có lẽ cũng đủ để người ta quên đi một mối tình câm lặng, quên đi người đàn ông đã khuất. (ảnh minh họa)

Gần đây, bố mẹ đã già yếu, bố mẹ giục tôi lấy chồng và sống vui vẻ hơn. Vì thương bố mẹ, vì lo bố mẹ không có cháu bế, tôi đã đi xin con của người khác và làm mẹ đơn thân, còn tôi quyết định không lấy chồng.

Giờ, tôi đang mang bầu, con tôi sau này cũng không biết cha cháu là ai. Tôi không thanh thản khi làm việc này nhưng dù sao, đó cũng là việc cuối cùng tôi có thể làm cho ba mẹ, không biến tôi thành một đứa con bất hiếu. Tôi không còn cách nào khác, chỉ hi vọng anh sẽ hiểu, sẽ yêu thương tôi.

Tôi thật sự nhớ anh, nhớ những ngày chúng tôi yêu thương nhau, hạnh phúc bên nhau. Tôi muốn mãi ở vậy như thế này nhưng lại sợ tuổi già, hạnh phúc sẽ không mỉm cười, rồi tôi sẽ cô độc. Liệu có phải là tôi đã phụ lòng anh?

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về Siêu thị?

Big Sam Market Vùng: Niddrie. Phone: 9366 2237
Xem thêm

chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...