Có ai đành lòng nhìn người mình yêu khóc lóc, đớn đau không?
Nhưng phụ nữ phải nhớ rằng, dù có đường ai nấy đi vì bất cứ lý do gì đi nữa thì thứ chúng ta nhớ nhung, tiếc nuối chỉ là thanh xuân chứ không phải con người đó. Nhớ một người không yêu mình là dại dột, nhớ một kẻ bội bạc, phản bội là tự làm đau chính mình. Cái gì đã bỏ mình đi thì tuyệt đối không được lưu luyến, bịn rịn làm gì, phải giữ giá trị của mình. Thời gian trôi đi sẽ không thể lấy lại được. Thanh xuân con gái cũng thế, dành hết cho một người rồi, đến khi chia tay thì ai trả lại cho họ những năm tháng ấy đây? Thế nên thanh xuân mới chính là thứ phụ nữ nên tiếc khi kết thúc một cuộc tình.
Thanh xuân của người phụ nữ nào hầu hết cũng đều như nhau. Đều là vì yêu một người mà dốc hết tâm can, dẫu là người mạnh mẽ hay yếu đuổi thì cũng từng có một cuộc tình khắc cốt ghi tâm. Nhiều cô nàng trước khi trở thành "cáo" cũng đã từng là "nai", trước khi lừa dối người khác cũng đã từng bị phản bội. Nhiều người dành cả thanh xuân để ở bên một chàng trai. Họ yêu, hi sinh, chấp nhận cả tủi hờn lẫn tổn thương vô số lần, chỉ để mong rằng rồi cả hai sẽ có cái kết đẹp, những gì mình bỏ ra đều được đền đáp.
Thế nhưng rồi người đàn ông mà phụ nữ dành cả thanh xuân để yêu thương lại sẵn sàng rời bỏ họ. Đúng là nắm tay người vượt ngày giông bão, lại chẳng thể bên nhau khi mưa tàn. Cả tuổi trẻ ở bên một người đàn ông, thế rồi đến cuối cùng vẫn phải tự bước đi một mình. Còn gì cay đắng, tủi thân hơn?
Nhiều người vì tiếc cái thanh xuân tươi đẹp đó mà nhắm mắt níu giữ bằng được con người năm nào. Họ chấp nhận tủi hờn, thiệt thòi, thậm chí chỉ tồn tại như một cái bóng bên đời người đàn ông kia chỉ để anh ta ở lại. Họ đâu biết rằng người đàn ông năm nào giờ đã thay đổi rồi. Níu giữ một người không còn yêu mình là việc làm ngu ngốc nhất của phụ nữ. Nếu anh ta tử tế thì đã không để người phụ nữ hi sinh mọi thứ cho mình phải khổ tâm như thế. Có ai đành lòng nhìn người mình yêu khóc lóc, đớn đau không? Hơn tất cả, nếu còn yêu thì chẳng ai rời đi được.
Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ cứ nghĩ con người ấy là thanh xuân, là tất cả tuổi trẻ của mình. Thế nên bằng mọi giá phải giữ lại. Nhưng giữ được rồi thì sao? Giữ được thể xác hay trái tim? Giữ rồi thì thanh xuân kia sẽ đẹp hơn sao? Chị em phải hiểu rằng sở dĩ quãng thời gian trong quá khứ đẹp và ý nghĩa như vậy vì ngày đó tình cảm xuất phát một cách ngây ngô, tinh khôi mà không có chút toan tính nào cả. Nó đẹp khi đó cả hai đều trẻ và dám làm tất cả vì tình yêu. Ngày ấy phụ nữ sống trọn vẹn với mọi thứ mình muốn chứ không phải là sống theo ý muốn của ai. Còn bây giờ thì khác, cả hai đều đã trưởng thành hơn nhiều, không ai còn thơ ngây nữa, tình yêu cũng nhạt dần, vậy thì ở lại được cái gì đây?
Thanh xuân dừng lại không có nghĩa là mọi thứ chấm hết, tương lai phía trước vẫn đang chờ mình mở ra. Buồn cũng được, chán cũng được nhưng khóc lóc xong rồi thì tự lau nước mắt mà đứng lên. Tổn thương đến mấy cũng chỉ mình bản thân chịu đựng, ngoài kia thế giới vẫn bình thường. Phụ nữ đâu thế ngồi một chỗ trông chờ ai đó đến khiến mình hạnh phúc, tự bản thân phải làm điều đó thôi. Chúng ta yêu vì hạnh phúc chứ không chỉ vì một gã đàn ông nhất định nào cả.
Cuộc đời người phụ nữ chỉ có 3 thứ quan trọng nhất chính là gia đình, tiền bạc và nhan sắc. Nếu có được người đàn ông tốt nữa thì xem như là may mắn, còn nếu không cũng chẳng sao, cứ cho rằng mình xui xẻo đi. Đàn ông ấy mà, mình yêu được thì buông được, cho được thì lấy lại được. Riêng với những kẻ đốn mạt thì cứ xem như tờ giấy nháp của cuộc đời, viết sai rồi nên vứt vào sọt rác hoặc thả vào bồn cầu, giật nước cho trôi đi. Ngày mai ra đường lại xinh đẹp, rạng rỡ tìm kiếm người đàn ông tốt hơn, thật lòng với mình hơn.
Ảnh minh họa: Internet
Không còn bản thân thì mới sợ chứ không còn thanh xuân thì đàn bà vẫn có thể đẹp và hạnh phúc. Tuổi trẻ có thể là trái xanh, đầy mới lạ nhưng cũng không kém phần chua chát, đi qua nó rồi thì phải trở thành trái chín vạn người mê. Phụ nữ trưởng thành mặn mà hơn, từng trải hơn thì nên biết sống vì mình hơn. Cứ cho là thanh xuân đó mình chọn sai thì cũng là bài học để mai sau chọn đúng. Cuộc tình này kết thúc, đàn ông mới là kẻ mất mát, vì anh ta để mất mình.
Quá khứ với người kia không có đúng hay sai, chỉ có đáng hay không. Nhưng hãy nghĩ rằng mình đã sống một cuộc đời không còn gì để nuối tiếc, thế là đủ rồi. Chẳng còn gì phải lăn tăn, đắn đo nữa, hãy để người ta đi thôi.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/phu-nu-co-tiec-thi-tiec-thanh-xuan-dung-tiec-con-nguoi-yVZl60bPwLzVM.html