Anh hứa sau khi cưới nhau, hai đứa sẽ cố gắng dành dụm để mua nhà riêng. Nhưng đã nhiều năm trôi qua, hai con lần lượt chào đời, vợ chồng vẫn đang ở trọ.

Chúng tôi yêu nhau từ khi còn là sinh viên. Cùng là dân tỉnh lẻ trọ học nhưng tôi ít vất vả hơn vì có ba mẹ chu cấp khá đầy đủ. Còn anh, sau giờ lên giảng đường vừa phải tự bươn chải kiếm sống, vừa gồng gánh nuôi em. Cô em gái lớn đang là sinh viên và em nhỏ còn học phổ thông ở quê. Tình thương và sự hy sinh cho gia đình của anh đã thuyết phục trái tim tôi rằng anh là một người tốt. Mà đúng vậy, từ khi cưới nhau, chồng chưa từng nặng lời với vợ. 

Tuổi mới ngoài 40 nhưng bố mẹ chồng tôi đều tự cho mình… nghỉ hưu non. Bố suốt ngày say xỉn, mẹ thì bôn ba nay đi chùa Bắc mai viếng chùa Nam, không ngó ngàng gì đến chồng con. Gánh nặng gia đình dồn hết lên vai con trai trưởng. Hàng tháng, anh dành hơn nửa phần lương lo cho các em ăn học và gửi về nhà biếu riêng bố mẹ. Việc đó duy trì đều đặn kể cả khi chúng tôi đã kết hôn và sinh con. Thương chồng, tôi không hề phàn nàn, dù cho đến giờ chúng tôi vẫn chưa dành dụm tích lũy được đồng nào. 

Sau khi lập gia đình, muốn tiết kiệm, vợ chồng cô em gái đã về sống cùng chúng tôi. Toàn bộ chi phí ăn ở do vợ chồng anh cả chịu trách nhiệm. Tôi tỉ tê bảo chồng khuyên các em ra ở riêng, vợ chồng tôi sẽ giúp đỡ phần nào. Chồng tôi yêu vợ con nhưng cũng rất mực thương em, bảo ruột thịt muốn quây quần. Trừ khi các em tự cảm thấy đủ lông đủ cánh muốn ra riêng, chứ chủ động lên tiếng đề nghị, anh không nỡ. 

Vì những điều luẩn quẩn này mà tôi cảm thấy mệt mỏi triền miên. Sợ chồng buồn, tôi nào dám giãi bày. Tình cảm vợ chồng dường như có một khoảng cách vô hình và tôi cô đơn mệt mỏi trong khoảng trống đó. Chồng tôi có lẽ đọc được phần nào ý nghĩ của vợ, anh luôn vẽ ra tương lai sáng sủa hơn để an ủi tôi. Nhưng làm sao tôi có thể yên tâm khi thấy chồng ngày càng gầy đi vì làm việc cật lực.

Tôi quyết định nói hết sự khó khăn và bất tiện với em chồng sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, dĩ nhiên là với những lời cẩn trọng và tế nhị nhất, hầu mong các em nhận ra sự hy sinh của anh cả và nỗi khổ tâm của vợ chồng tôi. Những tưởng sẽ được cảm thông, nào ngờ họ đùng đùng giận dỗi, cho rằng chị dâu bóng gió chuyện em chồng sống bám.  

Mặc tôi thanh minh, hai vợ chồng cô em nhanh chóng tìm nơi ở mới. Chuyện “bay” đến tai mẹ chồng. Sẵn chuyến viếng chùa gần thành phố, mẹ ghé nhà, làm ầm một trận, bảo không còn muốn nhìn mặt con dâu. Mẹ ghét tôi nên lạnh lùng cả với hai đứa cháu nội. Cũng may chồng tôi là người hiểu tâm ý vợ. Khi có mặt mẹ, anh ậm ừ không cãi. Nhưng lúc mẹ đi, các con ngủ, nhà chỉ còn lại hai vợ chồng, anh không hề trách tôi, còn vỗ về và xin lỗi. Anh an ủi rằng bố mẹ rồi sẽ nguôi ngoai, các em rồi sẽ hiểu ra, không sao cả. “Cảm ơn vợ đã làm điều vô cùng khó ấy giúp chồng. Thật lòng, chồng cũng muốn vậy, nhưng tình thân, không thể mở lời…”.  

Tôi thở phào, vừa yêu vừa biết ơn chồng. Đó là lần đầu tiên tôi cảm giác được sống trong sự thanh tịnh, ấm cúng và trọn vẹn của tổ ấm riêng mình. Tôi bắt đầu chăm chút, làm đẹp cho không gian nhỏ của mình và không quên lên kế hoạch lui tới thăm nom chăm sóc các em. Cuộc “cách mạng gia đình” của tôi cuối cùng đã thành công. Tôi rùng mình khi nghĩ, nếu vì cả nể, cứ buông xuôi chán nản và chịu đựng như mấy năm trước, có khi hôn nhân chúng tôi bị “chết mòn” lúc nào không hay. 

Thai Huyen - Tổng hợp từ Internet

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Central Skylights Vùng: Dandenong. Phone: 9999 1526
Xem thêm

Cung cấp và lắp đặt giếng trời Velux skylights, rẻ và đẹp tại Melbourne