Chúng ta đã từng thân nhau như vậy, nhưng giờ đây chỉ còn lạ "kỷ niệm”

09:00' 23-08-2019
Chúng ta đã từng thân nhau như vậy, cùng nắm tay ngắm nhìn trời xanh mây trắng, cũng hoài vọng về tương lai, cùng khát khao những điều tốt đẹp, cùng nhắn nhủ những lời dịu dàng. Nhưng chỉ là đã từng...

Viết cho một người bạn thân của ngày cũ…

Viết cho một người bạn thân, bây giờ đã không còn là bạn thân nữa…

Chúng ta đã từng thân nhau như vậy. Thân thiết và gắn bó tới mức chẳng giấu nhau điều gì. Thân thiết và gắn bó tới mức, người đầu tiên chúng ta nghĩ đến trong mỗi cuộc vui là đối phương, người đầu tiên chúng ta nghĩ đến khi cần một bờ vai ủi an, cũng là đối phương. Chúng ta đã đi cùng nhau, qua cả niềm vui và nỗi buồn, qua cả thành công và thất bại, qua cả sung sướng và bất hạnh. Chúng ta đã nếm trải cùng nhau đầy đủ chua đắng ngọt bùi. Thân thiết và gắn bó tới mức, chúng ta từng nghĩ rằng: chúng ta sẽ thân nhau mãi, thân đến khi người kia lên xe hoa, thân đến khi chúng ta con cháu đề huề, thân cả đến khi tóc bạc da mồi. Và thậm chí chúng ta còn mường tượng ra cả tương lai: một ngày chúng ta đã già, và hai người bạn thân đã già nua vẫn thủ thỉ với nhau vài câu chuyện hằng ngày.

Chúng ta đã từng thân nhau như vậy, từng rủ nhau đi bộ trên cả một chặng đường dài, từng rủ nhau đi khắp những quán ăn vặt trong thành phố. Ngày ấy, mỗi khi có một quán café mới mở, chúng ta lại cùng nhau thưởng thức. Ngày ấy, mỗi khi có một bài hát mới phát hành, chúng ta lại cùng nhau ngồi nghe. Ngày ấy, mỗi khi có một cuốn sách sắp xuất bản, bạn sẽ bảo với tôi ngay. Trên giá sách vẫn còn đó, những cuốn sách có chữ ký của hai chúng ta. Nhưng tình cảm giữa hai chúng ta, giờ chỉ còn là quá khứ.

Chúng ta đã từng thân nhau như vậy, từng chụm đầu thủ thỉ đủ chuyện trên trời dưới bể, từng hào hứng bàn luận về một chàng trai nào ghé qua. Chúng ta nói về tình yêu, về tương lai, về sự nghiệp, về mơ ước. Tưởng như đề tài của chúng ta dồi dào đến mức chẳng bao giờ kết thúc. Thế mà, vào một ngày nào đó, tôi lại chẳng biết nói về điều gì, và bạn ngập ngừng mở đầu một đề tài cứng ngắc. Thế mà, vào một ngày nào đó, tôi chợt nhận ra rằng, cả tôi và bạn, khi nhìn thấy nhau, nói câu chào nhau cũng trở nên thật khó khăn. Giờ chúng ta đã đến mức chào nhau cũng khó khăn rồi ư?

Chúng ta đã từng thân nhau như vậy, từng có lúc cãi nhau ầm ĩ, rồi lại làm hòa ngay ngày mai thôi. Ngày ấy, thoải mái cãi vã với nhau như vậy, là vì biết rằng dù có cãi vã đến thế nào đi chăng nữa, rồi chúng ta cũng sớm làm hòa. Chúng ta dám tức giận với nhau, là vì đối phương cho chúng ta cảm giác an toàn, rằng đối phương sẽ không rời bỏ chúng ta. Thế mà, giờ đây chẳng dám cãi vã, vì cãi vã một lần, có khi chẳng thể nào hàn gắn lại được nữa.

Thì ra, người ta vẫn thường bảo, hai chữ “bạn thân cũ”, thậm chí còn đau lòng hơn hai chữ “người yêu cũ” rất nhiều, chẳng hề sai. Ngày trước, bạn xuất hiện trong những câu chuyện của tôi như một người tri âm tri kỉ, mà giờ đây, nếu có vô tình nhắc về bạn, tôi lại gọi bạn là “một người bạn cũ”.

Điều gì đã đưa chúng ta đi ngược lối? Điều gì đã khiến chúng ta chẳng buồn đồng hành với nhau nữa? Có phải khoảng cách khiến chúng ta chẳng gần gũi, rồi tình cảm nhạt nhòa dần. Có phải vì một người im lặng, người còn lại chẳng muốn nói, nên tình cảm cứ thế trôi đi dần, mà tôi chẳng thể níu lại, bạn cũng chẳng thể kéo về.

Chúng ta đã từng thân nhau như vậy, cùng nắm tay ngắm nhìn trời xanh mây trắng, cũng hoài vọng về tương lai, cùng khát khao những điều tốt đẹp, cùng nhắn nhủ những lời dịu dàng. Nhưng chỉ là đã từng.

Giờ đây, gửi lời chào đến bạn, bạn thân cũ của tôi.

Cảm ơn bạn, vì thanh xuân của tôi đã có bạn.

Tạm biệt bạn, vì giờ đây chúng ta nhắc về nhau chỉ bằng hai chữ “kỷ niệm”.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Shou Sumiyaki Vùng: Melbourne. Phone: 9663 0801
Xem thêm

ẩm thực đặc sắc của Nhật Bản, thịt bò wagyu thượng hạng


Article sourced from GUU.

Original source can be found here: https://guu.vn/chung-ta-da-tung-than-nhau-nhu-vay-nhung-chi-la-da-tung-mmFGOYpDtNDMO.html