Em và bạn trai quen nhau gần hai năm. Anh rất tốt, được mọi người quý mến. Xét về tính cách, chúng em cũng hợp nhau, nên chuyện tình cảm khá thuận lợi.

Tuy nhiên, mỗi lần đề cập đến việc kết hôn, chúng em đều không tìm được tiếng nói chung. Anh có quan điểm về gia đình và con cái rất khác thường. Anh khẳng định, nếu kết hôn, anh không muốn có con. Anh giải thích, sống trên đời không có gì sung sướng cả, nên cho ra đời một đứa trẻ là đưa nó vào một cuộc sống đầy khổ sở; ví dụ như nó phải đi học, phải học giỏi, phải vâng lời... Tất cả những điều đứa trẻ làm đều theo ý của người lớn chứ không vì hạnh phúc của chính nó. Ngay cả việc con cái là niềm vui, là cầu nối giữa hai vợ chồng, anh cũng cho đó là sự ích kỷ của người lớn. Em phân vân rất nhiều. Em thương anh và không muốn chia tay nhưng em biết mình không chịu được cuộc sống gia đình không con cái. Em phải làm sao?

Hoàng Vân (Q.Bình Thạnh)

Trả lời:

Em Vân mến! Bạn trai em đúng là có suy nghĩ hơi khác thường về vấn đề con cái. Suy rộng ra, đó cũng có thể là quan điểm sống của anh ta, ảnh hưởng từ cách nghĩ khá phổ biến “đời là bể khổ”. Tuy nhiên, bạn em đã hiểu lệch vấn đề. Đó là cách nghĩ mà nhiều người vẫn dùng để tự an ủi, thậm chí tự động viên, khích lệ mình khi gặp những sóng gió, bất hạnh trong đời.

Cần thống nhất và đi tới một quan điểm chung về chuyện con cái trước khi kết hôn nếu không hôn nhân sẽ thành bi kịch khi cả hai không hòa hợp (Ảnh minh họa)

Thật ra, đau khổ - bất hạnh và vui sướng - hạnh phúc là hai mặt luôn tồn tại song song trong đời, ai đã sống thì cũng một đôi lần phải nếm trải. Có từng khổ đau người ta mới có thể cảm nhận sâu sắc được hạnh phúc, mới biết quý trọng, nâng niu, gìn giữ nó. Hai mặt ấy, chẳng thể triệt tiêu được mặt nào. Hiểu “đời là bể khổ” là để biết chấp nhận và vượt lên, biết sống sao cho hữu ích để “đời” ta và cả “đời” những người chung quanh bớt khổ hơn, chứ không phải để bi quan, tiêu cực phủ nhận cuộc đời. Con cái cũng vậy, sướng hay khổ cũng là do bản lĩnh sống sau này của chúng quyết định, chứ không phải sinh ra là tất nhiên phải... khổ. Xem con cái là “vật sở hữu”, “để phục vụ cho bản thân” chỉ là suy nghĩ ở một thiểu số những người làm cha mẹ, không phải suy nghĩ phổ biến; bạn em không thể chụp mũ tất cả như thế được. Sao anh ta lại đóng đinh cái nhìn của mình vào những gia đình đổ vỡ mà không nhìn sang những gia đình hạnh phúc, nuôi dạy con cái thành đạt nên người?

Với người bạn này, em còn phải tranh cãi, thuyết phục nhiều để anh ta thay đổi cách nghĩ, nếu không, chính anh ta sẽ tự biến đời mình thành “bể khổ”. Vừa tranh luận, em còn vừa phải tìm những sách vở thích hợp cho anh ta đọc, may ra anh ta có thể “nhiễm” những quan điểm khác mà thay đổi cách nhìn về cuộc sống một cách tích cực hơn. Sau khi đã cố gắng hết mình, nếu anh ta vẫn cứ cố chấp thì dù có yêu, em cũng nên cân nhắc. Hai người, hai cách nhìn về cuộc sống khác nhau thì khó mà tìm thấy sự hòa hợp, hạnh phúc.

Phong Lan - Tổng hợp từ Internet

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

MRC North West Vùng: St Albans. Phone: 1300 676 044
Xem thêm