Anh chưa từng nghĩ cho em một gia đình
Tại sao dưới cùng một bầu trời, cùng một thành phố mà một đầu mưa gió bão bùng, đầu kia lại khô ráo, yên tĩnh? Tại sao cùng một loại tổn thương mà một người khổ sở chịu đựng, người khác lại bình tâm chưa chưa hề có gì xảy ra?
Đã có lần em tự hỏi tại sao một chiếc ghế gãy chân lại được quyền yếu đuối, nương tựa vào cái đinh và chân giả? Còn em, lại không được quyền khóc òa nói rằng mình không chống chọi được với sức nặng thời gian?
Anh có biết bi kịch của con cáo là gì không? Là sống một ngàn năm yêu một con người sống một trăm năm. Anh có biết bi kịch của cuộc đời em là gì không? Đó là yêu anh cả một đời người nhưng anh chẳng nhận ra dù chỉ một giây.
Anh biết đó, yêu một người từng tổn thương mệt lắm anh à! Em biết anh mệt. Nhưng trải qua bao sóng gió bao thăng trầm em cứ luôn cho rằng, người chịu tổn thương nhiều như em sẽ có khả năng tự chữa lành rất cao. Đến tận bây giờ em đã nhận ra được một điều, trái tim em sẽ không chết đi vì những chuyện to tát, mà là những thất vọng tích tụ dần sẽ trở thành vết thương chí mạng.
Em chỉ muốn mỗi lần em sai anh có thể bao dung cho em một chút, bao dung vì tính khí bướng bỉnh, ngang ngạnh, trẻ con của em. Chứ không phải những lời nói tổn thương như vậy!
Có những ngày mệt mỏi, muốn tâm sự thật nhiều, nhưng người đó đã không còn muốn lắng nghe nữa rồi.Mãi về sau, chuyện của ngày hôm nay sẽ không bao giờ được nhắc lại nữa, chỉ vì thời khắc em lấy hết can đảm mở lòng mình ra, đã qua mất rồi…
Có đôi lúc em tự hỏi, em cố gắng chưa đủ nhiều hay sao. Tại sao lúc anh mệt mỏi, luôn có em cạnh kề an ủi. Tại sao lúc anh cáu gắt, em lắng nghe. Nhưng tại sao lúc em yếu lòng nhất, anh quay lưng không nói một lời?
Tính ngủ sớm nhưng lại không ngủ được, một mình nhìn lại những chuyện đã cũ, những ngày đã cũ, trong lòng lại dấy lên một mảng đau thương. Đau đến chết đi sống lại rồi lại bật khóc. Mình đã rất lâu rồi không nghĩ về chuyện cũ nữa, dù chỉ là chuyện cũ gần nhất, dù chỉ là 5 ngày trước thôi. Nhưng bỗng dưng nghĩ lại, bản thân lại không kìm được nước mắt mà xót thương cho chính mình. Ai cũng từng yêu, từng tha thiết với tình yêu, từng kỳ vọng nhiều. Đôi lúc chỉ muốn cuộc sống bớt đi vài phút song gió, thêm vài phút bình yên, thế nhưng cuộc sống cứ mang đến cho ta bao nhiêu ưu phiền, đời này lấy đâu ra hai chữ bình yên.
Em đã nói em không say nhưng lại lảo đảo rơi nước mắt.
Anh nói anh yêu em nhưng chưa từng nghĩ cho em một gia đình!!
Bạn đang tìm dịch vụ về Siêu thị?
chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/anh-noi-yeu-em-nhung-chua-tung-nghi-cho-em-mot-gia-dinh-nw230386.html