Ăn diện lung linh để chọc tức người yêu cũ, ai ngờ lại vô tình gặp lại anh ta trong tình trạng không thể thảm hại hơn
Tôi mới chia tay bạn trai. Anh ta chê bai tôi ăn mặc lỗi thời, quá kín kẽ với người yêu. Tôi cũng thừa nhận mình là kiểu người cổ hủ. Tôi thích những gì cổ điển, truyền thống. Vì thế tôi luôn ăn mặc kín cổng cao tường, váy trở thành món đồ xa xỉ vì tôi không bao giờ đụng tới. Đi mua quần áo, tôi luôn lựa đồ tây, áo sơ mi.
Khi anh ta đòi hỏi chuyện đó, tôi đương nhiên không đồng ý. Bởi tôi quá sợ cảnh chung chạ rồi lại bỏ nhau, thiệt thòi nhất luôn là người con gái. Tôi bày tỏ quan điểm với người yêu, bảo anh ta rằng khi nào đính hôn rồi, tôi mới có thể trao thân cho anh ta. Thế là anh ta trở mặt. Anh ta mắng tôi: "Sống như người rừng, không biết văn minh, hiện đại. Sống như cô thì đừng mong lấy được chồng".
Chúng tôi chia tay. Vì còn yêu nên tôi đau khổ suốt một thời gian. Nhưng cũng nhờ lần chia tay này mà tôi nhận ra nhiều điều. Tôi xem xét lại cách ăn mặc của bản thân và cảm thấy anh ta nói cũng đúng. Nhìn tôi trong gương có khác gì bà cô già đâu.
Vì còn yêu nên tôi đau khổ suốt một thời gian. (Ảnh minh họa)
Tôi rút tiền tiết kiệm, mua một loạt váy áo mới sành điệu, hợp mốt. Về nhà, dù tiếc đứt ruột, tôi vẫn gom hết đồ cũ rồi đem cho người khác. Tôi đến salon làm tóc, spa dưỡng da rồi chăm chỉ tập yoga, đeo thắt eo để có vóc dáng đẹp.
Chỉ trong nửa năm, ai cũng phải nhìn tôi bằng ánh mắt khác. Tôi đã có thể bước đi kiêu hãnh trong ánh nhìn của những gã đàn ông khác. Nhưng hơn hết, tôi muốn vô tình gặp lại người cũ, tôi sẽ khiến anh ta phải tiếc nuối.
Trên mạng xã hội, tôi đăng những tấm ảnh lung linh khiến anh ta bất ngờ vào bình luận. Tôi chỉ để những icon cười đểu cho anh ta hiểu, tôi nay đã khác xưa, anh ta chẳng còn cửa mà đòi quay lại.
Ấy thế mà đời chẳng như mơ. Tôi lại vô tình gặp lại người yêu cũ trong tình trạng không thể thảm hại hơn. Tôi cũng chẳng hiểu sao ngày thường mình ăn mặc sang chảnh, trang điểm lồng lộn thì lại chẳng gặp, mà đến khi xuất hiện trong bộ dạng chẳng khác "Cái bang" bao nhiêu thì lại gặp. Để rồi nhận lấy cái cười khẩy nửa miệng của anh ta.
Cả ngày nay tôi cứ nghĩ mãi cái kiểu cười nửa miệng ấy của anh ta mà tức sôi máu. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, tôi đang đi chợ cho mẹ thì trời mưa. Đã thế còn xui sao khi xe tôi thủng lốp. Lếch thếch vào quán cà phê trú mưa, tôi cứ cầu thầm cho đừng gặp người quen nào. Nếu không, họ sẽ cười vào mặt tôi mất.
Thế mà khi đang ngồi với bộ đồ ở nhà nhàu nhĩ, cũ mèm và tóc tai rối xù, tôi bỗng giật nảy mình khi thấy người yêu cũ ôm eo người yêu mới vào quán. Anh ta cũng thấy tôi. Tôi quay vội đi nhưng anh ta chẳng chịu buông tha. Anh ta đi tới, cười khẩy nửa miệng rồi nói: "Tưởng ai chứ? Ối dào. Trên mạng thấy lung linh lắm mà. Sao giờ bệ rạc xấu xí thế này".
Tôi tức quá định nói vài câu bõ tức thì anh ta quay sang ôm cô gái xinh xắn bên cạnh cười kiểu: "Nhìn người yêu mới của tôi mà học hỏi này". Điên tiết quá, tôi gọi nhân viên tới, bảo họ tính tiền nước của tôi vào tiền nước của anh ta vì chúng tôi là người quen rồi bỏ đi. Anh ta cũng bất ngờ khi thấy tôi làm thế.
Cả ngày nay tôi cứ nghĩ mãi cái kiểu cười nửa miệng ấy của anh ta mà tức sôi máu. Tôi có nên trả thù, ăn diện lộng lẫy rồi đi vài vòng trước công ty anh ta cho anh ta hối hận không?
Bạn đang tìm dịch vụ về Tiệm rượu?
Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/loi-thoi-lech-thech-buoc-vao-quan-ca-phe-toi-khong-ngo-lai-cham-mat-hai-ke-toi-khong-bao-gio-muon-gap-20190701095638843.chn