Ai đi đến đích mà không khổ không khóc thầm trong nước mắt đau thương

18:00' 11-03-2020
Ai cũng có mưu cầu hạnh phúc dù ít hay nhiều, khi sáng sớm ta dậy uống một li trà, nhâm nhi ngụm cafe đắng chát nhìn cảnh vật nên thơ xung quanh hay ta ngao du đến một nới nào đó yên bình. Nhưng thực tại chúng ta vẫn phải chiến đấu mỗi ngày vì mưu sinh, vì bản thân gia đình và hơn thế nữa là vì tương lai.

Tôi từng đọc ở đâu đó, là mở mắt dậy, thấy mình vẫn sống, vẫn có cơ hội để tiếp tục đam mê đang theo đuổi, là thấy những người thân yêu vẫn bình an, khỏe mạnh. Là người mình thương vẫn nắm tay và mỉm cười ấm áp. Nhưng đứng giữa sinh tồn đấu tranh  cuộc sống cơm áo gạo tiền chúng ta chỉ hi vọng bình yên là điều quá xa xỉ .

Tôi từng nhìn thấy bố mẹ tôi đi làm thuê, có những hôm thức dậy 5 giờ sáng lạnh trời gió rét nấu cơm mang đi làm, thấy cảnh khi gần tết nhà không có tiền săm sửa, thấy sự cực khổ hằn trên đôi mắt của bố mẹ tôi nên tôi quyết chí phải học, phải cố gắng học để thoát nghèo, để thực hiện những ước mơ của mình và có sự nghiệp công việc ổn định cuộc đời tôi mới có thể bước qua sang chân trời mới.

Đôi khi tối cũng từng ước những quãng thời gian khó khăn đó, ước được sinh ra trong gia đình có điều kiện, ước được có tiền trong thẻ để chi trả cuộc sống rõ ràng gia đình có thể lo cho tôi đầy đủ nhưng đối với tôi chưa bao giờ là đủ và cố gắng. Mẹ cho con đi Sài Gòn nhá, mẹ cho con học những thứ con thích nhá, là nhà báo ,hay luật sư, hoặc là nhà thiết kế thời trang nhưng tôi nhận được sự từ chối về tương lai những kế hoạch ấy nó quá mờ mịt và những khoản chi trả cho giấc mơ. Tôi trở về nhà sau mấy tháng học sư phạm ở Tỉnh sau tiếng cười chê nhạo của bạn bè cứ học đi sư phạm dễ xin việc lương ổn định, làm nhà nước, nhà bạn có cô làm hiệu trưởng sau này bạn cũng sẽ làm hiệu trưởng vv... Tôi đủ tự tin để học sư phạm với những năng khiếu mình có nhưng tôi không thể vì sự ổn định mà chọn yên vị dậm chân một chổ, tôi rời đi tôi trở về làm nông 1 năm sau bắt đầu quay lại thi tiếp những gì tôi đã nói với gia đình .

Sài Gòn một cuộc sống bon chen một thân mình tôi vẫn cố gắng, vì tôi chọn vì những dự định của tôi và của con tôi sau này, thửu còn nhỏ vì bố mẹ tôi học ít nên không thể tôi giải những phương trình hay chỉ một bài tiếng anh và tôi sợ sau này khi con tôi hỏi những bài toán, những câu hỏi tôi không thể trả lời nó được, và không đủ  vốn sống để truyền đạt cho con mình ... Đó mới chính là điều tôi sợ hãi nhất về dự định  tương lai. Ai đi đến đích mà không khổ không khóc thầm trong nước mắt đau thương.

Việc sinh ra ở cán đích hay ngậm thìa vàng không quan trọng bằng việc bạn đã sử dụng hết bao nhiêu sự cố gắng của chính bản thân mình và bước được qua bao nhiêu chông gai, rút ra bao nhiêu kinh nghiệm sống, tôi đã có những ngày bế tắc, tôi đã có những lận đận chính công việc của mình, chính tình cảm của mình, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi chọn dừng lại trong phạm vi an toàn. Chúng ta còn trẻ và bắt đầu chưa bao giờ là muộn chỉ là chúng ta có dám chọn bắt đầu hay không mà thôi?

Đàn ông  họ thích phụ nữ yếu đuối, họ thích nhẹ nhàng và ủy mị, vì đúng theo nguyên tắc sinh tồn trong luật tự nhiên phái nữ vẫn luôn là phái yếu. Còn tôi được bố dạy cho sự mạnh mẽ, ngày bé tôi cho rằng ông quá hà khắc, ông bắt tôi phải thế này thế kia vì bố tôi gốc bắc nhưng sau này bỗng tôi nhận ra rằng “ nếu không có những sự dìu dắt của ông bao năm tháng qua tôi chẳng bao giờ biết được sự mạnh mẽ là gì “. Chúng ta đôi khi cần chuẩn bị cho mình  sư mạnh mẽ như bản năng vì cuộc sống không ai nói trước điều gì ? Đã bao giờ chúng ta chuẩn bị tâm lý khi  giành giật lại mạng sống của chính mình, hay chuẩn bị tâm lý người thân yêu bạn bè mình lìa xa trần gian này, và sốc tâm lý khi phải ly hôn? Không tôi nghĩ là ít người nghĩ đến điều đó vì cũng có thể họ né tránh, vì đã nằm  trong vùng an toàn cơm ấm nệm êm chồng con đuề hều gia cảnh khá giả thì sao lại suy nghĩ điều đó cho thêm đau đầu..

Ai cũng có mưu cầu hạnh phúc dù ít hay nhiều, bình yên chỉ như là một phạm trù khái niệm khi cảm xúc của ta bộc phát, khi sáng sớm ta dậy uống một li trà, nhâm nhi ngụm cafe đắng chát nhìn cảnh vật nên thơ xung quanh hay ta ngao du đến một nới nào đó yên bình. Nhưng thực tại chúng ta vẫn phải chiến đấu mỗi ngày vì mưu sinh, vì  bản thân gia đình và hơn thế nữa là vì tương lai con em chúng ta.

Bình yên chỉ về khi tâm hồn ta cảm thấy nhẹ nhõm, khi ta cảm thấy đủ  và khi ta trút hơi thở cuối cùng.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Dr Daniel Mulino Vùng: Sunshine. Phone: (03) 9070 1974
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/dung-chon-song-binh-yen-khi-doi-vai-con-mang-nhieu-ganh-nang-nw226192.html