3 câu chuyện cảnh tỉnh về tính nguy hại của sắc dục

20:13' 18-08-2020
Chúng ta quá chủ quan và không để tâm tới những mối nguy của sắc dục mà không biết rằng việc này đang ảnh hưởng tới sự nghiệp, tương lai của chính bản thân và gia đình mình.

Chúng ta quá chủ quan và không để tâm tới những mối nguy của sắc dục mà không biết rằng việc này đang ảnh hưởng tới sự nghiệp, tương lai của chính bản thân và gia đình mình.

Cổ nhân có câu: “Vạn ác dâm vi thủ” (nghĩa là trong vạn cái ác thì tà dâm đứng đầu) để thấy rằng đây là tội lớn nhưng người đời lại hay xem nhẹ. Họ chỉ có được niềm lạc thú trong phút chốc nhưng lại mang nghiệp lớn cả đời mà không hay biết.

Hãy tìm hiểu những câu chuyện sau để thấy mối nguy của sắc dục không thể xem thường hay có thể bao biện đó chỉ là cách để chúng ta thể hiện mình là con người.

Câu chuyện thứ nhất

Ở tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc có nhà sư Vân Chiếu vốn là một người rất giỏi trong việc xem tướng. Ông từng có cơ hội gặp gỡ Bùi Chương – con của một người bạn thân và cho biết Chương nhất định sẽ công thành danh toại.

Năm 20 tuổi, Bùi Chương cưới Lý Thị nhưng vì phải đi Thái Nguyên làm quan nên sau khi cưới vợ được 1 năm, cậu đành để vợ con ở lại quê nhà.

Vài năm sau, anh có cơ hội gặp lại nhà sư Vân Chiếu, lúc này vị sư lỗi lạc kia nhìn anh đầy vẻ kinh ngạc: “Sao anh lại thay đổi đến vậy chỉ trong vài năm, mấy năm trước ta nhìn nhà ngươi có tướng hiền quý cơ mà”.

Sư Vân Chiếu tiếp lời: “Trước đây thiên đình của nhà ngươi đầy đặn sáng rõ, hiện tại thì đã bị lõm xuống. Nhìn địa các trên khuôn mặt thì thấy sắc nhọn.

Lòng bàn tay của ngươi có khí đen bao bọc, sợ rằng sẽ gặp tai họa bất ngờ, phải cẩn thận đề phòng. Có phải ngươi đã làm việc gì thất đức nên ra nông nỗi này chăng?”.

Lúc này, Bùi Chương mới hồi tưởng lại xem mình đã làm sai điều gì, một lúc lâu sau ông mới hiểu ra mình đã phạm lỗi với vợ con khi tư thông với một người phụ nữ khi làm quan ở Thái Nguyên.

Đã hiểu sự tình, nhà sư buồn bã tiếp lời: “Ngươi vốn có tiền đồ sáng lạn nhưng không biết giữ mình, đã tư thông với người phụ nữ khác ở bên ngoài. Thật đáng tiếc vì ngươi đã tự tàn phá phúc đức của bản thân”.

Không lâu sau, tai họa đã ập xuống đầu Bùi Chương giống hệt như lời tiên đoán của nhà sư Vân Chiếu. Hôm đó, đang trong lúc tắm rửa, ông bị cấp dưới hãm hại, đâm một đao vào bụng mà chết ngay tại chỗ.

Câu chuyện thứ hai

Thời nhà Minh có chàng thư sinh Tôn Hậu vì nghèo khó nên dạy học nuôi thân nhưng không được là bao nên anh lại đến gia đình nhà họ Trương làm việc ghi chép để sống qua ngày.

Tỳ nữ nhà họ Trương có tình ý với anh nên có đêm chạy đến gian phòng mà Tôn Hậu đang ngủ. Thế nhưng anh hoàn toàn cực tuyệt:

Tôn Hậu nói: “Trong Thái Thượng cảm ứng thiên” nói rằng, Tam Thai, Bắc Đẩu, Tam Thi Thần lúc nào cũng theo sát chờ đợi sẵn, để ghi chép lại hết sai lầm của từng người. Tưởng rằng, đêm khuya tĩnh lặng không người mà Thượng Thiên không biết sao?”.

Một thầy giáo nhà họ Trương biết chuyện bèn gọi mời tỳ nữ đến phòng mình để quan lệ lén lút. Ông thầy giáo này bị ung nhọt đúng Tết Đoan ngọ, mãi không chữa khỏi, lúc này, chủ nhà đành phải mời Tôn Hậu lên làm thầy giáo đứng lớp.

Có lần Tôn Hậu gặp người chú của mình và được nghe câu chuyện lạ: “Có lần chú đến miếu thờ Thành hoàng cầu nguyện khi con ta bị bệnh, vì muộn quá nên xin ngủ lại và có một giấc mơ kỳ lạ thấy Thần thành hoàng ngồi trên điện.

Thần thành hoàng kêu thuộc hạ dâng cuốn sổ ghi chép những người có mệnh bị chết đói lên, lúc đó ta nghe thấy tên cháu được sửa đổi. Ta mới hỏi: “Vì sao mà Tôn Hậu lại được cải sửa?”

Vị này cho hay: “Trong bổn mệnh của người này, vào năm 46 tuổi sẽ bị chết đói nơi đất khách quê người. Nhưng bởi vì vào đêm ngày 18 tháng Tư năm nay anh ta đã nghiêm khắc cự tuyệt dâm với một tỳ nữ, cho nên sẽ kéo dài tuổi thọ của anh ta thêm 24 năm. Đồng thời sửa lại số mệnh phải chịu đói khát thành được hưởng bổng lộc”.

Về sau, học sinh theo học Tôn Hậu càng ngày càng đông, mỗi năm tiền học phí mà Tôn Hậu thu được lên đến hơn 100 lượng vàng.

Đến năm 36 Vạn Lịch, Tôn Hậu 46 tuổi, quả nhiên năm đó mất mùa, giá gạo vô cùng đắt đỏ, những người nghèo hầu như không có tiền mua, người chết đói vô cùng nhiều. Nhưng Tôn Hậu không những tránh được kiếp nạn này mà còn vô cùng giàu có.

Lúc về già, gia đình Tôn Hậu vẫn thuộc hàng giàu có. Đến năm Tôn Hậu 70 tuổi thì không bệnh mà chết (ứng nghiệm với viêc được kéo dài 24 năm).

Câu chuyện thứ ba

Thời cuối nhà Thanh có một anh chàng thư sinh tới Bắc Kinh để dự kỳ thi hương. Vì trời tuyết chặn hết đường nên anh xin ở lại quán trọ của một phụ nữ góa chồng. Không ngờ họ đã nảy sinh tình cảm sau vài hôm và nảy sinh những ý nghĩ dâm dục.

Có đêm, anh tới phòng chủ trọ đang định gõ cửa, chợt nghĩ: “Không, ta không thể làm như thế này được. Ta đang chuẩn bị dự kỳ thi hương. Nếu ta vào trong và dan díu với cô ấy, ta sẽ không đỗ đầu trong kỳ thi được. Ta phải quay lại thôi!” .

Cũng trong lúc này, người phụ nữ kia cũng bắt đầu nghĩ về anh. Cô bước ra ngoài cửa và nghĩ: “Không được! Ta là một góa khụ và phải giữ gìn trinh tiết cho chồng mình. Làm sao ta có thể quên điều này sau khi gặp một chàng trai trẻ? Không được, ta phải quay lại thôi!” .

Nhưng vì nghĩ tới chuyện lỡ phạm vào tội thông dâm, bị phạt phải xuống địa ngục nên cô sợ hãi và quay về phòng mình.

Sau khi chàng trai trở về phòng, anh ta không kiềm chế được, vì thế anh trở lại phòng người góa phụ và gõ cửa. Trước khi cô mở cửa, anh nhanh chóng chạy đi, nhận ra rằng anh không nên ở đó.

Anh sợ bị hủy hoại công danh vì tội thông dâm. Vì thế anh trở về phòng trước khi người góa phụ mở cửa.

Tuy nhiên, người góa phụ đã biết đó là anh, vì thế cô đến gõ cửa phòng anh. Cô cũng dằn vặt, tự nhủ rằng mình không nên không chung thủy. Vì thế cô lại quay lại. Họ cứ đi đi lại lại như vậy hai, ba lần. Lần cuối cùng, chàng trai mở cửa, nhưng họ đứng đó chần chừ, muốn làm chuyện đó, nhưng còn cảm thấy e ngại.

Lúc đó, họ nghe thấy tiếng nói từ trên trời: “Này! Hai ngươi cùng muốn làm vậy, và sợ làm như thế, cứ đi đi lại lại. Sổ sách của ta loạn hết cả rồi!!”.

Họ nghe tiếng có cái gì đó bị vứt xuống. Chàng trai và người góa phụ cùng run rẩy.

Họ nhanh chóng nhặt quyển sách ở dưới chân lên. Đó là quyển “Sổ công và tội”. Tên của họ có trong quyển sách: một người đỗ đầu kỳ thi hương nhưng tên bị gạch đi vì mắc tội thông dâm; một người góa phụ đáng lẽ được lên thiên đường vì đã chung thủy, tên cũng bị gạch đi sau khi phạm tội thông dâm.

Nhìn kỹ hơn, có một chữ “chưa phạm tội”, và tên được viết lại. Dưới đó, chữ “phạm tội” lại được viết, và tên lại bị gạch đi. Sau đó là chữ “phạm tội” và tên bị gạch đi. Quyển sổ nhem nhuốc toàn vết gạch xóa. Sau đó, hai người trở về phòng và không dám có những ý nghĩ dâm dục nữa.

Dù sao đi nữa, phóng túng dục vọng chắc chắn không thể mang lại niềm vui thật sự cho chúng ta, mối nguy của sắc dục trước mắt là cảm giác vô cùng trống rỗng vì đó không phải là yêu thương thực sự.

Bởi đã lạc mất phương hướng, nên càng đi càng rời xa hạnh phúc, nếu cứ cố chấp bước đi trên con đường sai lầm, càng đi chỉ càng khiến ta thêm đau khổ mà thôi.

Vì thế, đã chọn ai là vợ, là chồng thì đừng nên so đo ai không xứng ai, chính đủ duyên phận nên hai người đã đến với nhau. Bạn là người như thế nào thì sẽ chiêu cảm người như thế ấy. Đừng nên oán trách đối phương đã làm không tốt, quan trọng là mỗi chúng ta cần làm tốt bổn phận của bản thân mình.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Cultural Perspectives Vùng: Redfern. Phone: 0431 646 710
Xem thêm

Article sourced from TUVINGAYNAY.

Original source can be found here: https://tuvingaynay.com/3-cau-chuyen-canh-tinh-ve-moi-nguy-cua-sac-duc-nhat-dinh-phai-tranh-xa.html